Tân đi nép vào hiên
nhà tránh làn mưa phùn từ trên cao trút xuống trắng mờ như rắc bụi .Không gian
im ắng nghe rõ tiếng những giọt nước trên tán lá cây rớt xuống tầu chuối kêu lộp bộp .Ở
đâu đó trong cái xóm nhỏ tối đen ,bỗng vang lên tiếng pháo nhà ai nổ lẹt đẹt . .lẹt đẹt nghe tẻ nhạt buồn tênh .Tân lấy
tay vuốt nước mưa rớt trên mặt , xốc lại cái cổ áo cho đỡ lạnh rồi đưa mắt nhìn
con đường làng nằm phơi mình trong cơn mưa lạnh giá ,vắng tanh không một bóng
người. Đứng ở đầu làng, tần ngần một lúc khá lâu, Tân thở dài ngao ngán trong
lòng thầm nghĩ tối mùng một Tết ở quê sao lại vắng vẻ thế này! Rồi cũng chẳng
biết sẽ đi đâu nữa, Tân đành lủi thủi trở về nhà .
Qua cái ngõ nhỏ tối om vào đến sân đã thấy sáng
ánh đèn.Bà chị cả xách siêu nước ở trong bếp đi ra nhìn thấy Tân từ ngoài ngõ
đi vào liền nói:
Mưa rét thế này chú đi ra ngoài đường
làm gì cho khổ.Ngày Tết ở nhà quê, nhà nào quây quần nhà nấy buổi tối chẳng mấy
ai đi chơi đâu .
Dạ! thảo nào em đi một vòng quanh xóm ,mà
chẳng thấy ai .Ở Hà nội mưa thế này, chứ mưa to nữa chúng em vẫn đi chơi .Ngồi ở
trong nhà mãi ,buồn lắm chị ạ!
Vừa bước chân lên bậc thềm .Tân đã nghe thấy
tiếng cười nói vọng qua khe cửa .Đoán chắc trong nhà đang có khách ,Tân đứng lại
với cái khăn mặt trên dây phơi lau nước mưa đọng trên tóc , sửa lại bộ complét
cho chỉnh tề ,rồi mới đẩy cửa bước vào.Trong nhà đèn thắp sáng trưng ấm áp
,thoang thoảng mùi hương trầm và mùi chè sen thơm ngát.Ngồi xung quanh cái bàn
tròn là Bố , anh cả và hai vợ chồng anh chị Như,mọi người đang uống nước chè
,ăn mứt Tết .Tân bước tới gần anh chị Như tươi cười nói :
Năm mới em chúc anh chị cùng các cháu mạnh
khỏe, vạn sự như ý.
Chị Như nhìn cậu em
trai tươi cười đáp :
Năm mới anh chị cũng chúc cậu làm ăn
phát tài bằng năm ,bằng mười năm ngoái .Buổi sáng anh chị đến chúc Tết ông bà
và vợ chồng bác trưởng ,thấy cậu vẫn còn ngủ nên không gọi .
Dạ tại vì tối hôm qua em ra đình hái lộc mãi
đến gần sáng mới về. Hì . .hì .Biết thế em không ngủ, chờ anh chị sang để được
tiền mừng tuổi
Gớm cậu cứ tưởng mình còn bé lắm đấy .Kiếm
một đám ở làng cưới vợ đi để anh chị sang mừng một thể
Ông anh rể thấy thế
cũng đế vào:
Ông bà thấy thế nào, chứ con thấy nhà
mình năm nay thể nào cũng có việc vui .Nhìn cành đào cậu Tân mang về hoa nở ra
sắc phớt hồng có khéo năm nay cậu Tân lấy vợ .
Âý . .ấy em xin ông anh bà chị cho em
hai chữ bình an .Em còn trẻ lại nghèo lắm chưa dám nghĩ đến chuyện ấy đâu
Bà Dì với chị cả đang
đơm xôi chè để thắp hương thấy thế cũng góp vui
Cứ
phải an cư mới lập nghiệp . . .Ta về ta
tắm ao ta ,dù trong ,dù đục ao nhà vẫn hơn . . .
Thằng Linh ,cái Mai và
bọn trẻ con đang chơi tam cúc ,nghe bà Dì với chị cả nói như thế liền cười ầm ĩ
Lêu . . lêu anh Tân còn bé tí đã đòi lấy
cô vợ nhà quê .ha . .ha ….. Cô dâu, chú
rể đội rế lên đầu . . .
Mọi người trong nhà
nghe đám trẻ con bàn ra tán vào , cùng phá lên cườì vui vẻ .Ông anh cả quay lại
nhìn thấy Tân vẫn đang đứng, liền ngồi xích vào ghế trong rồi nói :
Chú ngồi vào đây uống chén nước cho ấm, rồi
thưởng thức món mứt này đi
Tân đỡ chén nước của
anh cả đưa cho rồi nói
Nào
con mời bố với dì cùng các ông anh bà chị uống nước . . .
Ông cụ bóc bao thuốc
lá thủ đô mời mỗi người một điếu .Tân châm điếu thuốc rít một hơi dài khoan
khoái khói thuốc thơm lừng quyện với vị ngọt của mứt thật là ngon khiến Tân thốt
lên :
Ông Bô nhà ta năm nay phấn khởi dùng
toàn đồ bom tấn .Thế này thì chúng con cứ muốn Tết mãi
Ông cụ nhìn con, cháu
quây quần trong lòng rất vui, liền bảo Tân
Con lấy bánh pháo cối ra đốt cho vui cửa
vui nhà để xuân lại thêm xuân
Trong không gian tĩnh
lặng tiếng pháo nổ ròn tan, những chớp lửa lóe lên trong đêm tối .Thoảng trong
tiết xuân se lạnh mùi khói pháo thơm lừng nồng nàn hương vị mùa xuân .Chưa dứt
tiếng pháo của nhà .đã nghe tiếng pháo nổ đùng đoàng bên nhà ông giáo Sĩ và nhà
bác Hấng. Rồi rộ lên râm ran trong ngõ xóm
Trong nhà lúc này bữa tiệc trà đã tàn
.Phút chốc bỗng trở thành tiệc rượu .Tiếng chạm ly lách cách như pháo ran khiến
Bố và các ông anh, bà chị đều chếnh choáng hơi men. Chuyện vui một lúc nữa .Mọi
người đứng lên xin phép Bố ra về .Cũng đã muộn rồi .ông cụ bảo Tân:
Bố con mình cũng đi nghỉ thôi .Sáng mai
còn vào nhà thờ lễ Tổ.
Bỗng ngoài hiên rộn
lên tiếng giầy bước trong đêm kêu lộp cộp .Tân hé cửa nhìn ra và reo lên:
Ồ! Hóa ra là hội thằng Thắng “Thỏ” ,”Ama”
Du đến chơi
Chẳng cần Tân phải mời
chúng nó đã ùa vào nhà tranh nhau chúc :
Năm mới chúng con chúc Bố cùng toàn thể
gia đình mạnh khỏe .làm ăn đắt tài sai lộc
Khuôn mặt rạng ngời
ông cụ vui vẻ bắt tay từng đứa một.Chúng nó đông quá lại cứ túm lấy Tân, thằng
thì chúc, đứa thì hỏi cứ rối như canh hẹ .Tân đứng ra giữa nhà giơ hai tay lên
cao nói to:
Năm mới tao chúc tất cả chúng mày tiền
vào như nước sông Hồng, tiền ra nhỏ giọt như café phin .
Thằng “Ama” Du kéo thằng
bạn lạ hoắc đến trước mặt Tân rồi nói:
Giới thiệu với mày đây là thằng Công ở
Hải Phòng về quê ăn Tết .Nó chơi với hội thằng Tí Nam
Tân nắm vào tay người
bạn mới tươi cười nói :
Mình là Tân ở Hà Nội cũng về quê ăn Tết.
Thế là quen nhau rồi nhớ .Nào bọn mày ngồi xuống đây làm chầu café cho ấm
Thằng Công bóc bao thuốc
lá Hạ Long trịnh trọng mời mọi người .Thằng Mĩ “Ỏng” cầm điếu thuốc rít một hơi
đầu gật gù bình phẩm
Thuốc này lạ nhỉ, nhưng ngon hơn cả Điện
Biên bao bạc chúng mày ạ
Mùi café với khói thuốc
lá quyện vào nhau thơm quá
Trời rét ăn ngon lại uống café nhà lão
Dĩ nó ngấm ra cả đầu ngón chân, ngón tay. Ngon thật đấy!
Tân tươi cười nói :
Bọn mày tự nhiên đi .Xong rồi lát nữa
quây vào đánh bài cho có không khí Tết
Cả bọn nhao nhao nói:
Phải đấy, Tân ơi mày chỉ được cái nói đúng
Thằng Ama Du chăm chú
nhìn Tân rồi nói
Sao vừa nói đến đánh bài .Mày lại thở
dài thế . . . . .Không có bài à!
Hầy à! Bài thì tao có . . . .Chỉ thiếu
xướng ngôn viên
Ôi dào! Tưởng gì thằng nào bốc lọc,
thì thằng ấy xướng . . .Có thế thôi, làm sao mà mặt mày cứ như bánh mì bị nhúng
nước ấy
Bọn mày biết đánh chắn.Xong chưa biết
được cái sướng.Sướng đây là sướng đời, chứ không phải là xướng quân .
Cả bọn trợn tròn mắt
nhìn Tân
Thế nào là sướng đời .Thế nào là xướng
quân hả Tân
Ngồi quây quần với mấy thằng bạn “hảo
lớ, Chia bài xong .Tân dừng lại châm điếu thuốc thong thả hút mấy hơi .Rồi nói
tiếp
Mấy thằng Hà Nội biết con Phoóng không nhìn
đẹp rách mắt .Uí giời ơi! Cái miệng nó xướng nửa tiếng ta lẫn tiếng tầu nghe
quên đời luôn
Tam văn lớ có anh nào ù không
Tam sách lớ có anh nào ù pạch . .thủ thì
ù lu …ôn
Em đẹp quá! cho anh ù . . .anh ù cả tam đại nhà em . . . .
Ôi! Chúng nó cười, lăn
ra mà cười, vỡ cả nhà vì tiếng cười .Vui quá đi mất
Ông bạn mới cứ tóm tay
Tân lắc lắc .Rồi nói:
Anh Tân sống điệu nghệ ghê! Về quê vẫn
complét .Café chơi bời khác kiểu
Điệu nghệ hả! Điệu nghệ cho nên túi
không đô la cả nhà khóc rên kêu la
Thắng Thỏ cũng xen vào
nói
Ơ! Thế năm nay mày về quê từ sớm à
Tao cứ một năm về sớm, năm sau lại về
muộn .Vả lại năm nay tao có con mái nào đâu mà ở
Thằng bạn mới vẻ mặt tỏ
ra quá đỗi ngạc nhiên kêu lên
Anh Tân mà lại chưa có người yêu .Tôi
không tin . . .
Tân nghe thấy thế phá
lên cười rồi đáp:
Mái là mái tâm hồn, chứ mái cao ba nhá
thì kể làm gì .Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng cô đơn, đời tôi cô đơn nên yêu ai
cũng tan tành . . . .
Cả bọn hòa theo nhịp
hát vang :
Tan tành tành . . . . .là tan tành tành .
. .tành tành tan ta vẫn cô đơn…
Thôi café cà pháo rồi .Bọn mình đến nhà
ông Nhân đi.Ông ấy có máy quay đĩa, vào nghe nhạc cho vui.
Tân đáp :
Bọn mày đi đi .Mưa rét lắm tao ở nhà
thôi
Thế
thì hai chúng tao đành về vậy .Tại vì tao và thằng Mĩ có hẹn với ông ấy rồi
Ừ! Thế hai anh em mày về đi .Thằng Du với
Công ở đây chơi với tao cũng được
Thằng Du toe toét cười
rồi trêu
Hai thằng đi cẩn thận đừng đâm đầu xuống
ao trời rét . . .sun . . mẹ hết cả đấy .ha . .ha
Thằng Công cũng ôm bụng
cười ngặt nghẽo.Dứt trận cười nó mới quay lại nói
Ông Tân à! trải chiếu ra giữa nhà cho rộng
,ngồi ghế lâu đau lưng lắm
Xong rồi .Thuốc lá nước chè đây thằng nào
uống cứ uống, hút cứ hút vô tư đi .Trước khi chơi tao giao hẹn thế này, bọn
mình chơi vui kiếm xuất xe thôi .Tết nhất lột áo nhau là không nên.
Nhất trí rồi!
Tân liền nó tiếp
Tao lành vía để tao chia ván đầu cho
Ba thằng chúi đầu vào đánh bài quên bẵng cả thời
gian .Đêm xuân lạnh lẽo .không gian im ắng .chỉ có tiếng lá bài vật lách chách
trên chiếu .Cái gạt tàn đầy những đầu mẩu và tàn thuốc lá .Cũng thấy mệt và đói
rồi .Tân đưa ra ý kiến
Bọn mình giải lao tí đi .Chúng mày ăn
chè hay bánh chưng? Để tao mang xuống .Ăn xong làm tuần café nữa cho xôm
Trong lúc thằng Du với
thằng Công bóc bánh .Tân chuẩn bị ba phin café
Bọn mình mang ra đầu hè vừa ăn, uống rồi
tán gẫu cho thoáng .Ba thằng hút thuốc cứ như máy khâu ấy
Ra ngồi ở hiên nhà mới
thấy rét .Tân đưa mắt nhìn xung quanh mấy bụi cây trước nhà mờ mờ trong làn mưa
trắng đục .Phía xa cái ngõ nhỏ quạnh hiu trong làn mưa lạnh giá .Tân nhìn qua bờ
tường hoa sân nhà bên .Nép dưới cây mít già một căn nhà ngói nhỏ bỏ hoang lạnh
tanh không một ánh đèn.
Tân bỗng thấy lòng
mình trống trải ,buồn bã lạ thường .Ngồi ra sát mép hiên nhà ,mặc cho làn mưa bụi
rơi xuống tóc ,táp vào mặt lạnh buốt .Cảm giác ấy làm Tân thổn thức .Một nỗi buồn
man mát luồn lách trong tâm hồn ,khiến Tân như mê đi ,cả thể xác lẫn tâm hồn
như chìm vào quá khứ .Trong sâu thẳm tâm hồn,Tân bỗng thấy phảng phất quanh
mình mùi hương man mát , nó như mùi phấn son ,nhưng lại thanh và dịu hơn nhiều
.Phải rồi cái mùi hương dịu mát này,tuổi đầu đời Tân đã gặp .Vì ở quá gần nên
nó đã chạy thẳng vào trái tim .
Một cái níu tay dịu dàng .Hôm nay hai đứa
mình xem phim phố nghèo làm Tân buồn à .Hay là đi chơi với tớ không vui ?
Hì . .hì không phải thế đâu .Dẫn em đi chơi anh
chỉ lo em bị lạc thôi
Cô bạn gái xoay một
vòng làm như đang nhìn xung quanh rồi nói
Ơ! ở đây ai là em của anh Tân ấy nhỉ ?
Như muốn chứng minh
mình đã là chàng trai thực sự.Tân móc trong túi áo lấy bao thuốc rút một điếu rồi
châm lửa hút
Tân đừng hút thuốc
Cô bạn gái choài người
với điếu thuốc lá của Tân, sự tiếp xúc quá gần khiến mùi hương tràn vào tim dữ
dội .Làm cho Tân chẳng nghĩ cái gì cả .Chỉ biết sức nóng của môi em ghê gớm hơn
nhiều lần sự tưởng tượng của Tân .Nó xuyên qua tim rồi chạy xuống hai chân, làm
đôi chân Tân nhũn ra .Nếu không có em Tân đã ngã lăn ra đất .
Thế rồi hạnh phúc như làn gió thoảng qua
.Cho đến hôm nay trong đêm xuân lạnh giá .Buồn thay vì cuộc đời nghiệt ngã Tân đã
đánh mất đi hạnh phúc của mình .Chắc thấy Tân ngồi im bất động tóc và mặt đều ướt
đẫm nước mưa .thằng Du đập tay vào người rồi đưa tách café vào tận môi Tân.Hơi ấm
và vị đắng của tách cà fe làm Tân bừng tỉnh thốt lên :
Tao buồn lắm!
Buồn mà làm gì .Uống đi .Tao biết mày là
thằng đa sầu, đa cảm .Cảnh thế này lại còn mưa nữa chứ .Mày buồn là phải
Rồi như để cảm thông với
Tân thằng Du với Công quàng tay qua người Tân xiết chặt
Mày có tâm sự buồn lắm hả !
Tân khẽ gật đầu rồi
nói
Tròn một năm rồi tao sống rất cô đơn.Trăm
sự cũng bởi đời nghiệt ngã đã làm tao mất đi hạnh phúc của mình . . . .Cô bé ấy
có thể biết trước tao muốn gì ,thích gì .Những hôm trời mưa như thế này ,cô bé ấy
sẽ dẫn tao đến quán café mà tao thích,ngồi vào chỗ mà tao muốn , gọi café cho
tao .Xong rồi cô bé lấy hai bàn tay ôm lên má của mình ,lặng lẽ ngắm nhìn tao
.Mặc kệ tao sống mê man cùng với những nỗi buồn .Bao giờ về, trước lúc chia tay
,cô ấy mới hôn tao nhiều lắm .
Thế thì mày hạnh phúc quá đi chứ
Hạnh phúc cái nỗi gì .Cô ấy bỏ tao mà
đi rồi, chỉ vì tao nghèo quá . . .Tao biết sau này dù có như thế nào đi nữa
,mình cũng chẳng thể lấy lại những cái mà mình đã đánh mất đâu .
Im lặng một lúc lâu
.Thằng Công mới nói:
Đời người ta vui ít buồn nhiều .Sao cứ
phải đọa đầy nhau làm gì cho thêm khổ . . .Mà thôi nói làm gì vì vốn dĩ đời là
như thế . . .
Công dừng lại thở dài
rồi nói tiếp :
Rồi sẽ tới một ngày . . . .Khi ấy bọn
mình đã già rồi .Chúng mình sẽ hẹn nhau về đây,lại ngồi đúng chỗ này uống café
,rồi kể cho nhau nghe những ngày qua mình đã sống ra sao .
Ừ! Hẹn nhau thế nhớ! Bọn mày có đồng ý
không
Có chứ nhất định sẽ là như thế
Trong đêm xuân tĩnh mịch
nghe rõ tiếng mưa rơi tí tách .Vang lên tiếng một con gà gáy sáng lẻ loi trong
màn đêm .Trong nhà có tiếng dép lẹt quẹt ,rồi tiếng ông cụ húng hắng ho .Tiếng
kẹt cửa vang lên trong đêm .Tân quay người lại và khẽ nói :
Bố đừng ra ngoài này lạnh lắm bố ạ!
Các con vào nhà ngủ đi sắp sáng rồi.
Vâng ạ!
Cả ba đứa lục tục vào
nhà đắp chăn, gác chân lên nhau mà ngủ .Khi Tân tỉnh giấc .chúng nó đã đi rồi .
Những năm tháng sau
này Tân vẫn hỏi tin về người bạn mới năm xưa .Cho đến một ngày mới biết tin anh.Để
trốn tránh cuộc đời nghiệt ngã anh đã vội ra đi . . .Đi mãi mãi không bao giờ
trở lại .
Cứ mỗi độ xuân về Tân
lại trở về đây, ngồi trên cái thềm gạch năm xưa .Nhớ đến anh và nhớ đến tất cả
những con người mà trong cuộc đời này Tân đã được sống gần bên họ .Rồi khẽ nói :