CHÍNH CHÒE . .Hồn thơ Việt
Đông hé cửa
Đợi nàng thu trút áo
Gió luồn khe
Khẽ chạm lá phong rơi
Tay run rẩy
Ngôn tình em vỡ vụn
Buông lơi chiều
Ngấu nghiến vành môi suông . .
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. VĨNH NGHI
EM NHỚ ANH QUÁ RỒI !
Em nhớ anh nhớ quá đi thôi !
Sao anh nỡ để tim em đau nhức
Hãy về nhé !em bắt đền cho đỡ tức
Về yêu em và trả nợ đi nè
Không phải nhớ vì “thương “anh đâu nhé!
Nhớ vì anh còn nợ quá nhiều đây
Nhớ vì anh còn nợ những vòng tay
Nợ nhiều nữa vì ngất ngây đêm xuống
Nợ nhiều lắm môi say cùng nhau uống
Nợ đê mê luống cuống ngón đi hoang
Nợ hơi thở mùi hương . .hồn phiêu lãng
. .cõi thiên đường
lãng mạng chỉ mình ta
Không phải nhớ vì “yêu” anh nhiều quá
Để anh nợ nhiều thật dạ chẳng yên
Có tính lãi đâu . .em vốn hiền
Anh trả nhiều em thấy “phiền “lắm đấy
Em không muốn anh nợ nhiều như vậy
Nhớ “nợ “ mà em nhớ đến cháy lòng
Mau về nhé nhớ đã dâng thành sóng
Nước mắt hòa . .biển sẽ động anh ơi !
LAN ANH .
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
SA LUC KY . . .Hồn thơ Việt
XA GẦN
Một lần gặp gỡ mãi rời xa
Duyên phận chưa nên đã nhạt nhòa
Gần tựa hương hoa tràn trước ngõ
Xa như mặt đất với trăng ngà
Một buổi tương phùng ngỡ có nhau
Nào hay hai đứa vướng u sầu
Gần xa là bởi ông trời sắp
Số phận an bài hỏi trách đâu
Người đã đi rồi ai ở lại
Đợi chờ tàn tạ vóc hình mai
Năm xưa đã hẹn cùng nhau mãi
Ai vẫn đợi chờ . .ai với ai
Lẽ nào đông tới rồi không nhỉ
Gió đã hanh hao nắng bớt hồng
Đông hết là mùa xuân sẽ đến
Xa hoài rồi có được gần không
SA.28.11.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. ANH ANH KIM
Xuân qua . .xuân lại đã ba mươi
Xuân của hồn ta với mọi người
Xuân của nồng nàn hương nắng mới
Xuân của mưa phùn lắc rắc rơi
Chửa thấy mùa xuân của bạn đời
Chưa từng nếm cái vị bờ môi
Mặn ngọt hay mềm chua đắng chát
Xuân này ta muốn thử xem coi
Xuân xưa chẳng thấy dạ bồi hồi
Xuân còn nhỏ chỉ . .thích ham chơi
Cũng bởi xuân trong . .làm xuân tội
Nên giờ xuân mới thấy chơi vơi
Xuân này . .xuân liệu có xuân đôi
Hay cũng như xưa . . chỉ nói cười
Xuân của tình đời xuân vẫn thắm
Xuân của riêng mình . .xuân đơn côi
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. YÊU NHƯ SẮC TÍM
MỘT
CHIỀU NGƯỢC GIÓ
Em ngược đường ,ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm ,ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời
Em ngược thời gian ,em ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Em đánh thức nỗi buồn ,em gợi khát khao xanh
Mang bao điều em muốn nói cùng anh
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa
Và sẽ thế nào
khi trong anh không em ?
Em trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh ,bờ vai hút gió
Riêng chiều nay . .em biết moọt mình em
Nguồn in ternet . . 28.11.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . NGỌC HÂN . .Hồn thơ Việt
TƯƠNG TƯ
Đã một thời là tất cả của nhau
Sao giờ đây . .bỗng dưng . .thành xa lạ
Có gặp nhau . .cũng quay đi . .vội vã
Cứ như là . .chưa có chút yêu thương !
Phải không anh . .khi chẳng bước chung đường ?
Là thương yêu trả về nơi xa vắng
Mặc kệ nhau giữa đớn đau thầm lặng
Chẳng bận lòng . .chẳng tiếc nhớ chẳng mong ?
Phương trời nào anh có biết hay không ?
Em lặng lẽ gom tình yêu vụn vỡ
Tim chúng mình đã thôi không duyên nợ
Nhưng lòng em mãi mãi nhớ anh . . .!
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . .