Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

               CHÍNH CHÒE . .Hồn thơ Việt

Đông hé cửa
Đợi nàng thu trút áo
Gió luồn khe
Khẽ chạm lá phong rơi
Tay run rẩy
Ngôn tình em vỡ vụn
Buông lơi chiều
Ngấu nghiến vành môi suông . .
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .                          VĨNH NGHI

                     EM NHỚ ANH QUÁ RỒI !
Em nhớ anh nhớ quá đi thôi !
Sao anh nỡ để tim em đau nhức
Hãy về nhé !em bắt đền cho đỡ tức
Về yêu em và trả nợ đi nè

Không phải nhớ vì “thương “anh đâu nhé!
Nhớ vì anh còn nợ quá nhiều đây
Nhớ vì anh còn nợ những vòng tay
Nợ nhiều nữa vì ngất ngây đêm xuống

Nợ nhiều lắm môi say cùng nhau uống
Nợ đê mê luống cuống ngón đi hoang
Nợ hơi thở mùi hương . .hồn phiêu lãng
 . .cõi thiên đường lãng mạng chỉ mình ta

Không phải nhớ vì “yêu” anh nhiều quá
Để anh nợ nhiều thật dạ chẳng yên
Có tính lãi đâu . .em vốn hiền
Anh trả nhiều em thấy “phiền “lắm đấy

Em không muốn anh nợ nhiều như vậy
Nhớ “nợ “ mà em nhớ đến cháy lòng
Mau về nhé nhớ đã dâng thành sóng
Nước mắt hòa . .biển sẽ động anh ơi !
       LAN ANH .
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
                SA LUC KY . . .Hồn thơ Việt
                                 XA GẦN
Một lần gặp gỡ mãi rời xa
Duyên phận chưa nên đã nhạt nhòa
Gần tựa hương hoa tràn trước ngõ
Xa như mặt đất với trăng ngà

Một buổi tương phùng ngỡ có nhau
Nào hay hai đứa vướng u sầu
Gần xa là bởi ông trời sắp
Số phận an bài hỏi trách đâu

Người đã đi rồi ai ở lại
Đợi chờ tàn tạ vóc hình mai
Năm xưa đã hẹn cùng nhau mãi
Ai vẫn đợi chờ . .ai với ai

Lẽ nào đông tới rồi không nhỉ
Gió đã hanh hao nắng bớt hồng
Đông hết là mùa xuân sẽ đến
Xa hoài rồi có được gần không
   SA.28.11.2014
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .                      ANH ANH KIM

Xuân qua . .xuân lại đã ba mươi
Xuân của hồn ta với mọi người
Xuân của nồng nàn hương nắng mới
Xuân của mưa phùn lắc rắc rơi

Chửa thấy mùa xuân của bạn đời
Chưa từng nếm cái vị bờ môi
Mặn ngọt hay mềm chua đắng chát
Xuân này ta muốn thử xem coi

Xuân xưa chẳng thấy dạ bồi hồi
Xuân còn nhỏ chỉ . .thích ham chơi
Cũng bởi xuân trong . .làm xuân tội
Nên giờ xuân mới thấy chơi vơi

Xuân này . .xuân liệu có xuân đôi
Hay cũng như xưa . . chỉ nói cười
Xuân của tình đời xuân vẫn thắm
Xuân của riêng mình . .xuân đơn côi
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .              YÊU NHƯ SẮC TÍM

            MỘT CHIỀU NGƯỢC GIÓ
Em ngược đường ,ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm ,ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời
Em ngược thời gian ,em ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Em đánh thức nỗi buồn ,em gợi khát khao xanh
Mang bao điều em muốn nói cùng anh
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa
 Và sẽ thế nào khi trong anh không em ?
Em trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh ,bờ vai hút gió
Riêng chiều nay . .em biết moọt mình em
Nguồn in ternet . . 28.11.2014
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .    NGỌC HÂN . .Hồn thơ Việt

                              TƯƠNG TƯ
Đã một thời là tất cả của nhau
Sao giờ đây . .bỗng dưng . .thành xa lạ
Có gặp nhau . .cũng quay đi . .vội vã
Cứ như là . .chưa có chút yêu thương !

Phải không anh . .khi chẳng bước chung đường ?
Là thương yêu trả về nơi xa vắng
Mặc kệ nhau giữa đớn đau thầm lặng
Chẳng bận lòng . .chẳng tiếc nhớ chẳng mong ?

Phương trời nào anh có biết hay không ?
Em lặng lẽ gom tình yêu vụn vỡ
Tim chúng mình đã thôi không duyên nợ
Nhưng lòng em mãi mãi nhớ anh . . .!
 . . . . . . . . . . . . . .  . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

Thơ sưu tầm


                          NGƯỜI LÁI ĐÒ

                             NHỚ MÌNH
Lặng bên thềm . .sương phủ đẫm hàng cây
Thương mình quá đến giờ này chưa ngủ
Mình xa cách lấy ai người ấp ủ
Những loang sầu đang rủ bóng cô đơn !

Giữa trời đông lòng thấy nhớ mình hơn
Đã lâu lắm môi hờn không son phấn
 Vừa khô lạnh thiếu ngọt ngào . .tủi phận
Để hồn trôi ngơ ngẩn nụ hôn nồng

Phương trời xa ,mình có nhớ em không ?
Đêm lẻ bóng phận hồng ,anh có hiểu
Chăn mấy lớp nhưng e chừng vẫn thiếu
Nhưng men tình ai hiểu . .chỉ mình thôi !

Tháng năm dài mang phận tủi cút côi
Mộng tiên cảnh thiếu vòm trời . .khổ hạnh !
Phòng the cứ ngậm ngùi trong giá lạnh
Gối ẩm nhiều bởi vỡ những hàng châu

Vắng bóng anh ủ rũ tháng năm sầu
Mơ màng những đêm thâu không tròn giấc
Màu sương ấy loang dần qua mái tóc
Bởi đêm trường thao thức nhớ . .mình ơi !
  THU HIỀN .26.9.2014
 . .  . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .GIÓ BỤI HỒN THƠ . . Hồn thơ việt

                            THỔN THỨC
Tiết đông đến cảm thương người xứ lạnh
Thấy đau lòng những mảnh của tình rơi
Lạc hương yêu lay lắt nửa hương đời
Quên hạnh phúc một thời còn thơ trẻ

Tưởng yêu sẽ khiến mình vui vẻ
Nhưng đâu ngờ sứt mẻ ở trong tim
Bao nhiêu năm chôn dấu nỗi đau chìm
Không còn ngẫm đi tìm duyên đẹp nữa

Cũng lắm lúc mong hồn tim mở cửa
Nhưng sợ rằng lần nữa trái tim say
Rồi vỡ tan như vết cũ đọa đầy
Đau xót lắm tháng ngày nơi cõi thế

Đơn  lẻ mãi cả đời đâu có dễ
Hạnh phúc đời ôi bể khổ miên man
Không yêu thương tim thổn thức mơ màng
Yêu lại sợ lệ tràn mi đẫm ướt
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .BÀ CHẲNG BÀ CHẰNG . .Hồn thơ Việt
                           ĐÔNG VỀ
                                      “NDT . .bát điệp “
Tuyết trổ đông về lạnh lẽo ngang
Cây in bóng Tuyết rũ bên đàng
Vô tình Tuyết giận buông trời tủi
Bất nghĩa mây hờn trải Tuyết sang
Tuyết rung giăng đường em mãi nhớ
Sương bay phủ lối Tuyết đâu mây
Âm thầm Tuyết thả bao phiền não
Hạnh phúc mong manh Tuyết phũ phàng
THANH HOA .26.11.2014
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
PHƯƠNG ĐỖ QUYÊN . . .Hồn thơ Việt
Ly café đắng trên môi mưa bụi
Có bao giờ khô hết nỗi nhớ thương
Trái tim còn đọng chút hơi sương
Trên phiến đá để mưa buồn hóa thạch
    Đông buồn .
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .                          TRẦN THI LAN

                         LẠC MẤT ANH RỒI
Lạc mất anh rồi em làm chi nên tội
Nước mắt rơi nóng hổi môi mềm
Cứ nghĩ nhiều làm ký ức buồn thêm
Bao nhung nhớ một mình em đong đếm
Buồn vui ấy chỉ mình em dấu nhẹm
Biết phân bua ,than thở cùng ai ?
Làm bạn với thơ ,thao thức với đêm dài
Rồi bất chợt em tủi thân ,em khóc
Bàn tay nhỏ không một ai chăm sóc
Thấy bâng quơ ,thừa thãi giữa cuộc đời
Em ước mình xa tít chốn trùng khơi
Xé đau đớn thành trăm con sóng nhỏ
Anh yêu ơi ở nơi phương xa đó
Còn góc nào có dấu chân em
Có mắt ,môi và ký ức êm đềm
Làm kỷ niệm một thời yêu bỏng cháy ?
Thuyền tình yêu muôn đời không đáy
Dìm tin yêu về đáy đại dương
Lạc mất nhau ở giữa đoạn đường
Thôi chấp nhận như yêu thương lầm lỡ
Nếu chọn lại em vẫn yêu lần nữa
Vẫn đi sai ,vẫn lạc lối giữa đường
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . PHƯƠNG ĐỖ QUYÊN . .Hồn thơ Việt

                              SẼ CÓ MỘT NGÀY
Rồi sẽ có một ngày ta tìm được tri âm
Để chia sẻ những lặng thầm trong ký ức
Quên trăn trở ,quên bao điều thao thức
Cho góc hồn rạo rực niềm tin
Rồi sẽ có một ngày lộng lẫy ánh bình minh
Ta nhặt nhạnh bóng mình một thời đánh rớt
Làm khắc khoải trước những điều bất chợt
Được mất gì ,còn hết ,dại khôn
     Đông buồn .
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .                             VĨNH NGHI

                             BUÔNG TAY
Ừ ! thì thôi  . .buông tay anh nhé !
Mình trở về gác nhỏ nếu cô đơn
Mắt buông lơi bao lúng liếng giận hờn
Bóng cô độc ,ngẩn ngơ in tường vắng
ừ ! thì thôi . .sao nghe hồn trĩu nặng !
nụ môi cười . .phút chốc bỗng xa xôi
tình yêu thương ,lời mật ngọt trên môi
bay trong gió . .rồi tan vào . .hư ảo
ừ! Thì thôi . .tàn mùi hương dã thảo
chút tình đầu xin trả chốn hư vô
xin qua đi ,ngày hờn dỗi ngây ngô
xin cho lại trắng trong hồn con gái
ừ! Thì thôi . .khối tình sầu thơ dại
mình mang về cất giữ ở trong tim
thưở chân hoang mình lạc lối đi tìm
yêu dấu cũ ,nhạt nhòa theo ngày tháng
ừ ! thì thôi . . .thì giã từ lãng mạn
lẻ loi mình . .bóng nhỏ cuối sân ga
tím đường chiều nhập nhoạng nhưng chia xa
ừ ! . .thì thôi . .mình buông tay . .anh nhé !
   TÂY THI . .
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .     TRẦN THI LAN

                                 TÌNH BƠ VƠ
Cách nhau bơ vơ giữa tối đông
Tìm đâu chút ánh nắng tuổi hồng
Đêm hoang vắng vẻ đêm khuya lạnh
Xứ lạ ồn ào thân thích không
Chốn cũ người buồn vì ngóng đợi
Nơi đây liễu úa bởi hoài mong
Lòng em cháy bỏng vì khao khát
Biết tựa vào ai đỡ tủi lòng
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .HOA CÚC TÍM . .Hồn thơ Việt

                          TẠI ANH MÀ
Tại anh đấy cứ nhìn em tha thiết
Làm thu sang luống cuống cả trời hoa
Làm bàn chân bước vội mỗi lần qua
Em lóng ngóng thoảng chút gì rất lạ

Tại anh đấy gọi em da diết quá
Làm tim em như muốn vỡ òa thôi
Một chút gì như nắng sớm tinh khôi
Em bừng tỉnh sau đêm dài ngoan giấc

Tại anh đấy tra em nhiều cung bậc
Lúc thăng trầm như nốt nhạc lời ca
Lúc du dương như sóng biển ngân nga
Em chìm đắm trong niềm say hạnh phúc

Tại anh đấy làm thu vàng hoa cúc
Lá rụng nhiều rợp hết lối em đi
Giờ em hờn sao lỡ để tình si
Bắt đền nhé tại anh . .em mộng mị
 Trích trong tập thơTình khúc mùa thu của
  Hoa cúc tím .22.7.2014
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .


























































































































Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014

 Tác giả :PHƯƠNG ĐỖ QUYÊN . .Hồn thơ Việt

                             NỖI NHỚ
Nỗi buồn cay đắng trong men say
Cô đơn lạnh lẽo chẳng ai hay
Tâm tư gửi gió vào hư ảo
Nỗi nhớ mang theo chất chứa đầy
Ôm hết tình yêu lòng giá buốt
Ôm sầu ứa lệ mộng chua cay
Trăng rơi đáy nước mò sao thấy
Hãy cố quên đi những tháng ngày
Đông buồn .Phương đỗ Quyên
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .                       NGƯỜI LÁI ĐÒ

                               GỬI EM
Sớm mai vàng ôi nắng trải về đâu
Xin ô thước bắc cầu về phương bắc
Cho nàng khỏi u sầu trong ánh mắt
Trái tim mềm chẳng quặn thắt vì đau !

Áng mây hồng sao vội lướt qua mau
Cho mình gửi chút sắc mà yêu nhé
Để nàng thấy ngọt ngào không đơn lẻ
Cho tình này mãi mãi sẽ chẳng vơi

Cứ mỗi chiều mưa rả rích  . .sầu rơi !
Đừng làm lạnh bờ môi này thơm mọng
Xin mưa đấy để thuyền xuôi bến mộng
Cho tim này chẳng thiếu bóng người yêu !

Gió vào đây cho ta gửi đôi điều
Thoang thoảng nhé . .để lòng yêu khỏi lạnh
Chỉ một chút đêm dài kia đỡ quạnh
Lúc đêm về khe khẽ chạnh niềm thương !

Đậu trên cành sao buồn quá giọt sương
Cho ta gửi tim hướng về bến đợi
Gió nhớ dẫn giùm sương đi với
Hạt châu nào vời vợi nhớ thương nhau
Tác giả :THU HIỀN .27.11.2014
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
                          NGƯỜI LÁI ĐÒ

                          ĐÊM CÔ ĐƠN
Đêm buồn lẻ bóng dạ đăm chiêu
Xóm nhỏ buồn tình lúc ngả chiều
Ngọn liễu nghiêng mình theo gió nhẹ
Tim lòng thổn thức bởi vì yêu
THU HIỀN .26.11.2014
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .                           NGƯỜI LÁI ĐÒ

                                  TAN VỠ
Mở ngăn kéo rồi anh bỏ ngỏ
Bút viết xong không đậy nắp bao giờ
Ôi anh yêu ,lơ đãng đến là . . .
Con nai rừng của em . . .
Tất cả rồi dễ qua đi ,qua đi
Chúng mình sẽ thành vợ thành chồng
Nếu không có một lần
Một lần như đêm nay
Sau phút giây
Êm đềm trên ghế đá
Anh không cài lại khuy áo ngực của em
Tác giả :DƯ THỊ HOÀN
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
     Tác giả :HUYỀN TRANG LƯU
Tình buồn lắm thế tình ơi
Mong hoài mà chẳng thấy tình vui
Tình như cơn gió tình bay thoảng
Tình chẳng mơ màng chi đến tôi

Tình vừa đến cửa . .lại xa xôi
Rót nước chửa xong . .tình đã rời
Tình không ngồi lại vui tôi với
Tôi nhớ tình hôm ấy tình cười . .
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .                         NGƯỜI LÁI ĐÒ

                                NHỚ ANH
Ánh trăng vàng nơi ấy đẹp không anh
Có tỏa sáng như đêm mình tâm sự
Có dịu ngọt ấm lòng người lữ thứ
Của hôm đầu tư lự bước vào yêu ?

Nhớ anh rồi sao dạ quá cô liêu
Bờ môi ngọt yêu chiều em đã nhận
Anh hôn vội để em ngồi thơ thẩn
Siết vòng tay rồi ngơ ngẩn vào ra !

Em nghe lòng vương nỗi nhớ xót xa
Bao hạnh phúc đậm đà ta trao tặng
Để bến nhỏ đâu rồi con sóng lặng
Để tim này đau quặn . .giấc mơ tan !

Ôm tương tư khắc khoải giữa chiều tàn
Em lặng lẽ giấu đi ngàn nước mắt
Tình yêu ấy làm tim quặn thắt
Lúc anh về mình lượm nhặt tình quen !

Dẫu biết rằng anh cũng rất yêu em
Nên đau xót khi màn đêm lả lướt
Sao chẳng để duyên ta hò hẹn trước
Đến bao giờ ta sẽ được gần nhau ?
THU HIỀN .10.10.2014
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Tác giả :ÁNH NGUYỆT BUỒN

                        GỬI NGƯỜI THƯƠNG
Anh à !
Cả thành phố đã chìm vào yên lặng
Giữa không gian im ắng đến vô hồn
Mi ôm lệ ,tim luôn dòng tủi đắng
Nỗi nhớ nào đêm trắng phủ dày hơn

Anh có biết giọt buồn kia vời vợi
Rót vào lòng trong tiếng với ,anh ơi !
Cơn gió thoảng lả lơi còn ghẹo mãi
Có vì sao hoang hoải ngó ngang trời

Tia sáng rực vương rơi vào thảm nhớ
Bóng hình anh đang gõ cửa tìm hiền
Mang khắc khoải đan xen vào cõi dạ
Nỗi nghẹn ngào lã chã giọt châu chêm

Thành phố lịm chỉ mình em thao thức
Nhốt ưu tư trong ngực đập liên hồi
Nơi viễn xứ hồn côi ai hiểu được
Mượn vần thơ rảo bước để lòng vơi

Người thương ơi !đường đời ta cách biệt
Nhưng yêu rồi ta quyết giữ bên nhau
Chẳng phai nhạt mà tô màu tha thiết
Để yêu thương da diết sẽ bắc cầu

Người thương hỡi !đêm thâu giờ muộn lắm
Nhớ nhau nhiều tay nắm chặt đừng buông !
Ánh nguyệt Buồn .”HQ”25.11.2014
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Tác giả :HẰNG NGA TRẦN

                              BUÔNG
Bao nỗi nhớ em để vào im lặng
Cho dòng thơ sâu lắng ở tâm hồn
Cầm chai rượu lệ tuôn môi chát đắng
Dấu yêu ơi ! em biết nói gì hơn

Đêm đông lạnh nỗi buồn đau vời vợi
Em đứng chờ bến đợi đò người ơi
Khúc sông sâu lở . .bồi trôi chảy mãi
Nỗi nhớ thương khắc khoải ngập lưng trời

Trăng đã khuyết dần trôi vào biển nhớ
Vẫn chờ ai thắp ngọn lửa dịu hiền
Lệ vẫn đẫm giấu riêng từng khúc dạ
Chợt giật mình tóc đã bạc sợi thêm

Đêm tĩnh lặng bên đèn em còn thức
Với con tim thổn thức mãi bồi hồi
Nơi xa thẳm mong cho người hạnh phúc
Dù lòng em nghẹn đắng cứ đầy vơi

Khoảng thời gian xa rời nay cách biệt
Giờ âm thầm da diết viết tặng nhau
Cả dòng đời u sầu hoài chảy xiết
Bến sông tương nào biết có nhịp cầu

Dấu yêu ơi! Niềm yêu sâu lặng lắm
Đã bao lần . .tay lắm . .lại buông lơi !
Hằng nga Trần
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .                     NGƯỜI LÁI ĐÒ

                              THU NHỚ
Bóng chiều buông em lặng bước đi về
Nơi trống vắng thấy hồn tê tái quá !
Trời thu diệu không gian vừa êm ả
Dáng em gầy trong những bước hoang vu

Tại em sầu hay bởi tại trời thu
Em đơn dại cho mình mang những khổ
Không tránh né khi người gây bão tố
Phút hoang sầu lệ đẫm ở bờ mi

Phút điêu tàn sao em chẳng quên đi
Niềm thổn thức ôm ghì sao ôm mãi
Để mỗi lúc cô đơn về nặng cháy
Nát tan lòng vụn vỡ . .trái tim yêu

Nỗi cô đơn luôn đến mỗi khi chiều
Vừa bóng xế đã đìu hiu khát vọng
Những ánh mắt êm nồng luôn cô vọng
Đóa hồng hoa như muốn vội phai tàn

Ngóng về đâu bao ánh nắng chiều hoang
Thương xa vợi bóng thơ chàng chưa rõ
Hồn mơ mộng êm đêm kia rụng vỡ
Khi giật mình ngõ cũ đắm sầu quen
THU HIỀN .8.10.2014
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .   HOA CÚC TÍM . .Hồn thơ Việt

                          EM NHỚ ANH
Em cứ ngỡ không nhớ anh nhiều thế
Chỉ nhẹ nhàng thôi như gió thoảng qua
Nhưng đâu ngờ nỗi nhớ cứ thiết tha
Day dứt mãi tim càng thêm thổn thức

Có lạ không hi tình đâu định mức
Mà đêm ngày em cứ mở ra cân
Bởi yêu rồi lòng tựa tiếng ve ngân
Đong đếm mãi chẳng thể so sánh được

Em cứ ngỡ tình kia như giọt nước
Chỉ long lanh khi ánh sáng chiếu vào
Nhưng đâu ngờ vẫn lấp lánh ánh sao
Dù giông bão vẫn rạng ngời ngũ sắc

Em nhớ anh vượt trùng dương tít tắp
Mặc không gian vời vợi có chi nào
Vẫn ấm nồng từng giọng nói anh trao
Nên khoảng cách hai ta đâu còn nữa

Có lẽ nào như vầng trăng chia nửa
Nỗi nhớ diệu kỳ ghép lại tròn tròn hơn
Bài thơ trích trong tập thơ tình khúc mùa thu
Của hoa cúc tím 26.11.2014
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .   .                  Tác giả :HOA HOÀNG
                         ĐÔI MẮT EM
Đôi mắt em có những điều chưa nói
Mà tim em nghe được những lời yêu
Như gió ru trên hàng lá ban chiều
Làm xao xuyến mùa thu trên ngõ vắng
Đôi mắt em có hoàng hôn biển lặng
Như sóng ngầm chờ nổi dậy yêu thương !
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .NGUYỄN HÙNG CƯỜNG . .Hồn thơ Việt

                             ĐÊM LẠNH
                   Tác giả :thi sĩ tình yêu
Ánh sáng mong manh ,đêm tịnh liêu
Nguyệt lạnh ,sương giăng ,gió hắt hiu
Buồn từ trong dạ, buồn lên mắt
Ơi người xa cách với thương yêu !
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .