Thứ Hai, 5 tháng 10, 2015

THƠ SƯU TẦM .kn gặp lại bạn cũ 5/10/2015


.............................................................................................................................TRACY NGUYEN
                                  Đâu rồi hỡi cố nhân

Thơ xướng :
Bởi thốt lời yêu cứ ngại ngần
Nên rồi giữ lại khối tình câm
Hơi sương khẽ đọng hờ mi mắt
Hạt bụi về vương khép lối trần
Thấy giọt mưa rào rơi khắp ngõ
Nghe hàng lá đổ rụng đầy sân
Cho hồn giấc mộng hoài se sắt
Mãi gọi tên người hỡi cố nhân
....T PHẠM ....

Thơ họa :
Yêu chưa dám ngỏ cứ tần ngần
Quyến luyến nhưng rồi vẫn lặng câm
Khói tỏa sương lam viền mắt ngọc
Gió đưa mây xám phải hồng trần
Hoa rơi lác đác buồn đầu ngõ
Liễu rủ âu sầu khóc cuối sân
Tím ngắt đêm nay buồn tiễn biệt
Lệ nào ướt đẫm gối tình nhân
....THÙY TRANG....05/01/2015


.................................................................................................................................HẠNH KIM LUB
                                        TÂM
Cảm theo bài thao thức của VIOLET SƠN

Đêm canh thâu đốt tàn hơn nửa điếu
Trăn trở tình xa khuất bóng thời xưa
Một chút hương thoảng khói thuốc đu đưa
Hồn lãng đãng tình thơ người chấp bút

Ngàn đêm nhớ ,vạn đêm buồn ray rứt
Giọt sầu loang nhỏ thấm ướt từng trang
Sao tơ lòng mãi rối sợi bẽ bàng
Tình vọng tưởng nghe tim buồn tê tái
....hk...30/04/2015


...............................................................................................................................LOAN ANH

Thỉnh thoảng vẫn thèm nghe một bản nhạc buồn
Có một câu hát như đưa ta ngược về quá khứ
Kỷ niệm một chiều đông đã lặng im say ngủ
Sao vẫn thấy chạnh lòng ?

Thỉnh thoảng vẫn về lại phố cũ dẫu đường đông
Chỉ vì muốn tìm một ánh mắt thân quen giữa dòng đời
Hối hả
Mắt bỗng nhòa đi , hai hàng mi lã chã
Người xưa đã xa xăm

Hỏi có con đường nào còn in vết bàn chân
Công viên cứ lặng thinh
Hàng cây chỉ tần ngần rồi im bặt
Ta chợt nhận ra có những thứ mà đôi bàn tay
Đã vô tình tuột mất
Muốn nắm lại một lần cũng chẳng được
Bởi thời gian

Thỉnh thoảng vẫn một mình tự hỏi chính tâm can
Có nơi nào vui hơn trần gian này không hỡi ?
Là một nơi hoang vu ,dù ánh dương chẳng bao giờ
Chiếu rọi
Còn hơn trống vắng đến quạnh hiu

Còn nữa không , còn tất cả bao nhiêu
Những buổi chiều như hôm nay ta còn chuẩn bị
Rũ bỏ hết thôi !
Cuộc sống của những ngày chán chường vô vị
Ta tìm lại ngày xưa...............


............................................................................................................................PHƯƠNG LINH
                               KỶ NIỆM VỤN VỠ

Xuân đi , hè đến gợi nỗi sầu
Bạn hữu bây giờ mãi nơi đâu
Hàng đêm con quốc kêu bạn cũ
Khắc khoải canh thâu khúc bạn bầu

Cuối chiều giọt nắng tắt từ lâu
Hoàng hôn níu kéo những mảng màu
Một chút nồng nàn xưa vương sót
Lại khắc thêm sâu kỷ niệm sầu

Ngoài kia phượng tím rụng tơi bời
Ký ức một thời vỡ rụng rơi
Xin đừng gom góp từng mảnh vụn
Ghép lại làm trang kỷ niệm đời

Hè về mang lắm nắng nhiều mưa
Bao nhiêu mảnh ghép cũng như thừa
Gương đã vỡ rồi sao lành nữa
Chỉ thêm giông bão với gió mưa
.....phương linh....


...............................................................................................................













 




















































































































































































































Không có nhận xét nào: