...................................................................................................................................NƠI
ẤY BÌNH YÊN
Có đôi lần em quay lại nẻo xưa
Phố mưa về giữa chiều hoang tầm tã
Nghe gió lùa trái tim đơn lạnh giá
Đã bao mùa mưa gió trút phong ba
Chuyện ngày xưa đâu chỉ lỗi hai ta
Em an ủi đó là do định mệnh
Nhưng đôi lần trái tim non chống chếnh
Khi thoáng ào hình bóng ngỡ thân quen
Có đôi lần tim nức nở muốn đi
Nhớ và quên sao dồn dập thổn thức
Xa rồi sao nụ môi son khẽ dục
Lửa đam mê thôi thúc bước lang thang
Ân tình ấy đã có lúc huy hoàng
Cũng bối rối và giận hờn vô cớ
Nhưng đôi lần thì trót sao lầm lỡ
Định mệnh à xa quá vời làm sao
Có đôi lần thức tỉnh giữa chiêm bao
Bàn tay lạnh ngỡ chạm vào thương nhớ
...tác giả :TÙNG BÁCH
..............................................................................................................................RONG
CHOI LÃNG TỬ
Cung đàn lỗi nhịp
Tiếng đàn réo rắt vọng đêm khuya
Du dương khúc nhạc lỡ cung sầu
Tình đầu dang dở biệt ly nhau
Nỗi lòng ai oán tuyệt cung sầu
Nửa đêm thao thức ôm gối mộng
Chăn buồn chiếu lạnh bởi phòng không
Cung đàn lỗi nhịp thêm nỗi nhớ
Lạc bước vào mơ đến mộng nhiều
....RCLT....
...............................................................................................................................RASSRIA RASSRIA
VÔ ĐỀ
Em về ấm lại vòng tay
Mang tia nắng sớm gọi ngày yêu nhau
Vì em thu cũng ngọt ngào
Hiên sương tình lặng đêm sao thật nhiều
Em về xua bóng cô liêu
Môi hồng hạt lựu nắng chiều ngẩn ngơ
Không gian tĩnh lặng mơ hồ
Đài mây lãng mạng lững lờ phiêu du
Em về góc phố sương mù
Còn trong nỗi nhớ bước thu nhẹ nhàng
Trăng hiền soi bóng dung nhan
Khơi hồng bếp lửa lạnh tàn ngày xưa
Em về buồn thiếu vui thừa
Cùng xuân áo thắm tiễn đưa đông sầu
Mùa xuân chim biển gọi nhau
Gọi thương gọi nhớ trước sau một lòng
..................................................................................................................................DIANA
T. TRẦN
THƠ SẦU
Thơ sầu lạnh lẽo từng trang
Trong đêm ngọn bút miên man dỗi hờn
Dẫu cho mưa nắng không sờn
Thân như chiếc lá chập chờn dưới trăng
Hay là chua xót thân chăng
Yêu người nỡ phụ trắng đêm không cười
Một mình ai đứng ngẩn người
Trăng về soi bóng người cười trăng say
Hỡi người nơi ấy có hay
Có nghe bên ấy trăng sầu kêu than
Đêm về ngồi nghĩ miên man
Thì ra trăng đã.....sang ngang mất rồi
...........................................................................................................................THANH
PHƯƠNG PHAN
Đêm về khuya trời se sắt lạnh
Tê tái lòng hồn vỡ từ đây
Trông xa về cuối chân mây
Hoang vu gió lạnh.....sương bay trắng đồi
Người vẫn đứng giữa trời thương
Giọt sầu nào rơi vỡ trong tim
“người đi với cả nỗi niềm “
Hồng nhan tri kỷ.... biết tìm nơi đâu ?
...hoa tigon....
............................................................................................................................HONEY
NGỌC TRẦN
Tình vụt bay xa
Em đã đến và đi ....sao vội vã
Để mưa buồn ướt đẫm lối đi xưa
Để hồn ai ngơ ngẩn những chiều mưa
Và cất ngất.... bài thơ đang viết dở
Cuộc tình đến và đi trong bỡ ngỡ
Để muộn phiền luyết tiếc giữa mênh mông
Hồn chơi vơi ngất ngưởng giữa hư không
Cùng nỗi nhớ....trôi theo dòng biển cả...
Dẫu cuộc tình chia làm hai lối ngả
Xin người đừng xát muối trái tim tôi
Đừng để tình mình mãi mãi đơn côi
Tan vỡ mộng chất ngất sầu....tim tê tái
Người ra đi....biết bao giờ trở lại
Và mảnh hồn rách vỡ bởi yêu thương
Tình đã không chung bóng chẳng chung đường
Hai lối rẽ....bước đường ta ngược hướng
.................................................................................................................................PHƯƠNG
LINH
Bóng hồng xưa
Bóng liễu ngày xưa đã theo chồng
Dẫu lòng lặng nhẹ cũng bằng không
Ước chi quên hết người trong mộng
Kỷ niệm bao năm mối tình nồng
Những ngày còn lại trống mênh mông
Thiếu vắng trong tim một bóng hồng
Cành hoa ngày nào bay xa mãi
Lời nguyền ta có cũng như không
Nhiều đêm trăng sáng lòng chợt nhớ
Ký ức ngọt bùi như giấc mơ
Hãy để dần trôi vào quên lãng
Hình bóng ai kia sẽ phai mờ....
....PHƯƠNG LINH....@
.............................................................................................................................NGỌC
TRẦN
LẶNG LẼ
Lặng lẽ nhìn......lặng lẽ vẩn vơ
Lặng lẽ tim yêu.....trút dại khờ
Buông nắng chiều vương tình trót hạ
Cuộn chặt môi hồng với gió sương
Đường đi ấy muộn màng quá đỗi
Đêm chập chờn hoán đổi ngày xanh
Mộng mị thế gian....sầu trót dại
Mảnh tình rơi...khép chặt người ơi !
Người xa rồi tim mãi chơi vơi
Làm sao nhỉ ? tim mình đã vỡ
Chút dại khờ cho mình trăn trở
Xót xa lòng... lặng lẽ mà quên
Có nỗi buồn sẽ chẳng đặt tên
Nghe rên xiết trong chiều lá đổ
Yêu để rồi sẽ nhiều đau khổ
Thế thôi thì....lặng lẽ mà thôi !
...............................................................................................................................REDSUN
NGUYEN
22/3/2015
BUÔNG LƠI
Gió đông cuốn đi chiếc lá rơi
Chiều về áng mây phủ trắng trời
Mà tình biệt ly xa xa mãi
Nghe đời bàng bạc rụng tuyết rơi
Nơi ấy mây hồng nắng đẹp không
Tình xưa đã khép cũng cạn lời
Qua cầu còn chi tặng nhu nữa
Băng giá tim rồi phải buông lơi
....rsn.....với tuyết nhi nhi....
............................................................................................................................
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét