..............................................................................................................................
......HỒNG QUẾ
Biển mặn mòi mênh mang như
anh
Biển dữ dội là anh vốn có
Đứng trước biển em thật là
bé nhỏ
Sao giữ được anh sao giữ
được tình yêu
Giờ có nói với nhau tất cả
mọi điều
Chẳng bù đắp được những gì
em đã mất
Dù chúng mình vẫn yêu nhau
rất thật
Chỉ là trong mơ em đâu
thuộc về anh
Em rất buồn nhưng cũng
chẳng trách anh
Chỉ tiếc những ngày của
thời tươi trẻ
Vụng dại hồn nhiên khi yêu
sao mạnh mẽ
Để suốt đời NẶNG TÌNH mãi
với anh yêu
...............................................................................................................................HỒNG
QUẾ
NẾU EM LÀ PHA LÊ
Nếu em là pha lê
Anh nâng niu để em không dễ
vỡ
Bao đêm xuống anh mong và
nhớ
Nhận tin em dù chỉ một tin
thôi
Em gửi tin em nói bao lời
Vẫn chưa đủ những điều anh
mong đợi
Em xa anh sao cứ xa vời vợi
Anh muốn hôn những nụ hôn
dài
Hết đêm sâu là đến sớm mai
Đợi anh nhé em ơi em gắng
đợi
..................................................................................................................................THU
HÀ
Có nỗi buồn nào đong đầy
nỗi nhớ
Có nỗi nhớ nào vô cớ
không anh...?
Anh là ai sao gieo vào em
nỗi nhớ
Để đêm ngày cho khắc khoải
niềm mong
Thu thong dong heo may về
giăng mắc
Ngơ ngẩn chiều man mác nửa
trời thương
Anh là ai sao em mải vấn
vương
Cứ ước hoài con đường kia
chung bước
Con phố thu mùa trải vàng
óng ánh
Đông không còn phủ tuyết
trắng hanh hao
Em yêu anh chẳng biết tự
lúc nào
Chỉ thấy lòng sóng cồn cào
đến lạ
Dạt xô nghiêng bên nhớ đến
triền miên
Cứ da diết miền khát khao
hoang hoải
Bao nhiêu yêu thương cho
vơi đi niềm nhớ
Khoảng cách nào cho em được
thấy anh
Đặt bàn tay trong tay anh
thật ấm
Hạnh phúc hồng như xuân
nồng sắc hoa
..............................................................................................................................NGUYỄN
HÙNG CƯỜNG.....HỒN THƠ VIỆT
“tác giả :thi sĩ tình yêu “
GẶP LẠI NGƯỜI YÊU CŨ
Gặp lại người yêu cũ
Quán vắng chiều sương phủ
Yêu thương xưa chưa đủ
Nhìn nhau mắt hoen mờ
Gặp lại người yêu cũ
Khi mùa đông tàn úa
Không phải là mộng mơ
Cũng không phải hẹn hò
Không cả niềm nhung nhớ
Gặp để thấy bơ vơ
Thủa tình yêu dại khờ
...............................................................................................................................MÙA
THU VÀNG
EM NGHĨ GÌ
Em nghĩ gì.....khi mùa thu
đã đi qua
Buông bỏ lại....cơn mưa
chiều hiu hắt
Ngọn đèn đường......đêm đêm
về níu chặt
Bóng dáng nào.....lững
thững những tàn thu
Em nghĩ gì.....khi mùa thu
đi qua
Cành hoa sữa...thoảng nồng
nàn dịu ngọt
Nghe dấm dứt....vành
môi...đêm ly biệt
Thấy nhớ không em....những
lúc gió mùa sang
Em nghĩ gì khi mùa thu đi
qua
Khăn voan mỏng phất
phơ....tóc ai thơm hương CỎ
Ta khờ dại....nhìn bóng ai
qua ngõ
Bàn tay rã rời.....buông
thõng bởi đơn côi
Em nghĩ gì khi mùa thu đi
qua
Đông ùa đến.....sao mà
nhanh đến thế
Gió đông bắc hàng đêm rít
lên qua khe cửa
Như tiếng lòng ta thổn thức
lúc xa em
Tác giả : LÊ THANH HUYỀN
................................................................................................................................PHƯƠNG
LINH
CAFE
.......NHỚ
Tôi lại ngồi đây ,cafe phố
núi
Quán bây giờ như vắng khách
hơn xưa
Chùm lan bên vách đơn côi
quá
Một mình ngồi lặng giữa ban
trưa
Có một lần tôi đã cùng em
Ngồi đây ngắm những chùm
lan nở
Em lơ đễnh nhìn quanh ly
nước
Đôi mắt buồn vẫn sáng long
lanh
Ngày xưa ấy sao giờ xa vời
vợi
Như cánh buồm gió cuốn khơi
xa
Giờ chỉ mình tôi ngồi đây
nhung nhớ
CỐ NHÂN ơi ,sao chốn cũ
không về
Ly cafe như dư nhiều vị
đắng
Bởi ngày xưa đã hoang phí
ngọt ngào
Giờ chỉ còn là giấc chiêm
bao
Một thoáng buồn nhớ đến nôn
nao
.....................................................................................................................................
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét