Hạnh
Nguyên . . .Hồn thơ Việt
Có chút buồn
Có chút
buồn len vào hồn thật khẽ
Chiều
mưa tuôn nghe lặng lẽ trên vai
Gío đưa
mây phiêu lãng suốt ngày dài
Nỗi
buồn tôi biết có ai hiểu rõ
Có chút
buồn len vào thơ nhắc nhở
Đã
xa rồi nhưng cứ ngỡ còn đây
Nhớ về
anh nỗi nhớ mãi đong đầy
Bao tháng ngày để héo gầy tim nhỏ
Có chút
buồn lời yêu chưa dám tỏ
Giấu
trong tim giờ biết ngỏ cùng ai
Gửi
gió mây nỗi lòng này khắc khoải
Anh
vô tình tôi vẫn mãi chờ trông
HN.17.10.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Trần
thi Lan với Cao thùy Dương
Chia Tay
Chia tay nhau tôi về theo gió bụi
Những
con đường trở lại bỗng xa xôi
Còn chút nắng cuối ngày rơi hấp hối
Có bao giờ em biết nỗi đau tôi
Lời từ biệt phút cầm tay vội vã
Những ngại ngùng theo giòng máu chạy quanh
Nụ cười em bỗng dưng xa lạ
Theo bóng chiều lặng lẽ vụt qua nhanh
Thôi quay về trú ngụ với cô đơn
Ở một nơi thiên đường tôi chết đuối
Nỗi nhớ em ướt nhòa trong bóng tối
Ôi tình yêu xa tít phía mặt trời
Trong
giấc mơ thao thức lúc nửa đêm
Nghe gió lộng bên kia ngoài khung cửa
Hương tóc em vương đầy trên nhịp thở
Bàn tay tôi không khép được nỗi buồn .
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Hồng
liễu Nguyễn . . .hồn thơ Việt
Mai tôi về
Mai
tôi về . . . biết có còn ai nhớ
Biết
còn ai nhắc nhở đến tôi không
Nghe
nhớ thương cứ nặng trĩu trong lòng
Bất
chợt nhận ra mình không trẻ nữa !
Một đời
người như bóng câu qua cửa
Kiếp
nhân sinh chất chứa những buồn vui
Trong
phút giây đưa tiễn dẫu ngậm ngùi
Vẫn
cố nén để nụ cười không tắt !
Sẽ xa
chuỗi ngày mưa vùi nắng gắt
Sẽ
giã từ những tất bật sớm mai
Xếp
lại những bên những chiếc áo dài
Trang giáo án từ mai xin khép lại !
Có
cuộc vui nào kéo dài mãi mãi
Những nỗi buồn rồi lại cũng quên thôi
Một
chút vấn vương một chút bồi hồi
Rồi
tất cả cũng trôi theo ngày tháng
Ngoảnh
lại phía sau . . giờ là dĩ vãng
Nhẹ nhàng thôi ,thanh thản kể từ mai
Nỗi
niềm riêng thả theo gió cuối ngày
Chút kỷ niệm đong đầy bao nỗi nhớ
Những
ngày tới chắc sẽ nhiều bỡ ngỡ
Làm kẻ bên lề ,chợ ế ,hàng trưa !
Những
dẫu sao cũng không thể sống thừa
Bởi
câu chuyện đời mới vừa tập cuối
Mai
tôi về . . sẽ thành người cao tuổi !
Khép tháng năm dong ruổi thuở xuân thì
Một
kiếp người như cơn gió cuốn đi
Dẫu
biết thế ,vẫn có gì hụt hẫng !
Cỏ dại: tiếc nuối ,bùi ngùi . . cảm xúc đan xen thật cảm
động.
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Anh là như thế sao
Chúng ta đã từng yêu nhau
Chân thành ,đã từng hạnh
Phúc bên nhau. Chúng ta
Đã từng có tình yêu thực sự.
Nhưng cuối cùng ,tình yêu
Vẫn thua ,thua hiện thực ,
Thua thời gian ,thua vật
Chất ,thua áp lực.
Cỏ dại : và điều này mãi mãi . . .vẫn là như thế !
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . .. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Na na Trần
Đôi khi . . . . .
Kết
thúc là một lựa chọn tốt
Một quết
định đúng
Nhưng
chưa bao giờ nó là
Một quyết định dễ dàng !
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . .
Trần thi Lan . .
Khi ta ‘’say’’
Mới biết
Ta
yêu ai ?
Khi ta ‘’bệnh’’
Mới biết
Ai
yêu mình ?
Khi ta ‘’đứng lên ‘’
Bạn bè
mới biết
. . . . . . .
.Ta là ai ?
Khi ta ‘’ngã xuống ‘’
Mới biết
Ai là bạn bè
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. Trần thi Lan với thiên sứ
tình yêu
Tình như bọt nước
Tình như bọt nước bay xa
Tôi
ngơ ngẩn đứng ngắm hoa bướm sầu
Đã rồi hết trận mưa ngâu
Là
thôi anh nhé đây câu biệt người
Kỉ
vật nào vẫn còn đây
Niệm
lòng phút cuối đường mây khuất rồi
Người đi vạn dặm xa xôi
Xưa
kia lưu luyến lứa đôi hẹn hò
Giờ đây đã vắng bóng đò
Là
thôi chấm hết con đường yêu đương
Cố
tìm lại những yêu thương
Nhân ảnh
năm nào vươn ấm hồn tôi .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét