Lãng tử hào hoa . . .Hồn thơ Việt
Ý TRỜI
Lâu rồi tôi mới đi chùa
Vô tình gặp lại người xưa thương thầm
Xa nhau đã mấy chục năm
Tóc anh đã điểm hoa dâm mất rồi
Làm ăn lưu lạc khắp nơi
Sao nay anh lại đến nơi cửa chùa
Anh là hình mẫu ngày xưa
Thíc anh từ thủa tôi chưa biết gì
Tự nhiên anh bỏ làng đi
Sau này tôi biết anh đi vì buồn
Mẹ anh thương cũng phải buông
Vì anh không phải con chung với chồng
Mẹ hay ra đứng bãi sông
Nhìn lũ con nít tắm sông nô đùa
Nhiều khi trời bỗng đổ mưa
Nhớ anh mẹ đứng dưới mưa không về
Bây giờ mỗi lần về quê
Qua chỗ mẹ đứng nặng nề làm sao
Mối tình trẻ nhỏ ngày nào
Mà sao tôi vẫn thấy nao nao lòng
Sóng lao xao khắp mặt sông
Nhìn cảnh chùa vắng buồn lòng vấn vương
Lặng theo anh vào chùa trong
Thấy anh đứng lặng thắp hương mẹ mình
Bỏ nhà lưu lạc linh tinh
Cuối cùng lang bạt một mình vào nam
Năm nào anh cũng về thăm
Thắp hương cho mẹ hàng năm chùa này
Rồi lại gấp gáp đi ngay
Chẳng muốn nhớ lại những ngày ở quê
So ra hai đứa cũng huề
Nửa kia chưa có đều về phòng không
Muốn cô đơn cũng chẳng xong
Gặp anh giờ cứ trông mong anh hoài
Một ngày dài bằng một năm
Chưa đến ngày hẹn vào thăm anh rồi
Cũng là duyên số của trời
Anh cho em được suốt đời bên anh !
Anh cười anh nói rất nhanh
Ý em cũng đúng ý anh thôi mà
23.10.2014 .Thanh Đạm
Cỏ dại :tình duyên có hậu .Để tôi nhẹ lòng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét