Trần thi Lan với Trang Linh
Uống rượu tiêu sầu
Ba vạn
sáu nghìn ngày là mấy
Cảnh phù
du trông thấy cũng nực cười
Thôi
công đâu chuốc lấy sự đời
Tiêu khiển một vài
chung lếu láo
Đoạn
tống nhất sinh duy hữu tửu ‘1’
Trầm tư bách kế bất như nhàn ‘2’
Dưới thiều
quang thấp thoáng bóng nam quan
Ngoảnh
mặt lại cửu hoàn coi cũng nhỏ
Khoảng
trời đất cổ kim ,kim cổ
Mảnh
hình hài không có ,có không
Lọ
là thiên tử vạn chung
Dứt bỏ
một đời ,chỉ có rượu
Suy tư trăm lối ,không bằng nhàn
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
.
SẮC MÀU BUỒN
SẮC MÀU BUỒN
Thu cuối
Khẽ chạm mùa thu sợ úa màu
Làm
buồn chiếc lá khẽ rụng đau
Đong đưa sắc nắng hanh vàng chiếu
Lác đác heo may sợ vướng sầu
Lại
ngắm trăng thu trong mắt trong
Sợ làm nhỏ lệ những hoài mong
Ân tình buông lá theo làn gió
E thẹn bóng trăng ửng má hồng
Ta
lại lang thang nhặt lá vàng
Sợ gió đông lạnh trở mùa sang
Đem về dệt mộng đôi chăn ấm
Để lúc đông sang khỏi ngỡ ngàng
Thấy
bóng thu đi lá xác xơ
Cây khô một bóng đứng bơ vơ
Thương nàng cúc ẩn mình trong nắng
Bỗng thấy thu qua dạ thẫn thờ
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . .. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Hoa lục Bình . .Hồn thơ Việt
Hoa lục Bình . .Hồn thơ Việt
Tình yêu diệu kỳ
Tình yêu định nghĩa là gì
Không hình không dạng diệu kỳ biết bao
Tình yêu không sắc không màu
Mang đầy đủ vị ,với bao thăng trầm
Tình yêu đẹp tựa trăng rằm
Không tình ta cứ âm thầm thở than
Tình yêu nào có cao sang
Người nghèo cũng có ,giầu sang cũng nhiều
Khi yêu ta có nhiều điều
Đắng cay ,chua chát mà nhiều người mong
Tình yêu là để cho không
Tiền không mua được ,thật lòng
trao ngay
Khi yêu ai cũng bị say
Say mơ ,say mộng đêm ngày lăn tăn
Tình yêu nào có đôi chân
Mà sao tình lại bao lần ra đi
Khi yêu ngôn ngữ là gì
Sao người ta lại thầm thì tai nhau
Tình yêu đâu có trước sau
Khi yêu mới hiểu tình nào dài hơn
Khi yêu hay có dỗi hờn
Tình người sao cứ đẹp hơn tình mình
Khi yêu là phải thật tình
Không gian ,không dối chân tình trao nhau
Tình yêu khi đó có màu
Người ta thường nói là màu thủy chung
Có người yêu quá nên khùng
Ghen tuông ích kỷ ,hành hung đánh người
Tình yêu đâu chỉ có cười
Lệ tình ướt gối ,bao người khổ đau
Một khi tình đã nhạt màu
Cố thân níu giữ ,mà nào được đâu
Tình yêu mang một nỗi sầu
Ai yêu cũng sợ mất nhau quá trời
Thôi thì ta hãy yêu đời
Tự nhiên tình đến
,bên đời mà thôi
Cỏ dại :mộc mạc ,giản dị nhưng bao hàm tất cả các cung
bậc cảm xúc của tình yêu .Thật tinh tế
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Trần thi Lan với Thiên sứ tình yêu
Trần thi Lan với Thiên sứ tình yêu
Mưa Buồn
Mưa tí
tách thấm vào lòng nỗi nhớ
Khung cửa
buồn sao chẳng nỡ rời xa
Bóng mờ
ảo người như ở cạnh ta
Bài thơ
viết trong nhớ mong da riết
Bao tâm tư ta viết ra mải miết
Trút
nỗi lòng ta biết gửi về đâu
Mưa rơi nhiều hay nước mắt thương đau
Mà
ướt đẫm giọt sầu trên trang vở
Ngọn gió buồn thì thầm như than thở
Quện
lá cành như không nỡ rời xa
Chiếc lá úa theo gió cuốn la đà
Mưa từng giọt vỡ òa trong tiềm thức
Bóng hình ai hiện về trong kí ức
Quặn
niềm đau mãi nhức nhối trong tim
Ôi ảo ảnh chẳng thể mãi kiếm tìm
Người tri kỷ như bóng chim ,tăm cá
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét