Tác giả :HOA HỒNG
Yêu lặng thầm
Yêu lặng thầm tình yêu không bến đỗ
Nên nhớ nhung chỉ để nhớ mà thôi
Yêu lặng thầm nên tình yêu chẳng lên ngôi
Tim thổn thức những điều không dám nói
Mỗi khi gặp là tim kia bối rối
Miệng nở cười nhưng lòng lại tái tê
Chỉ đến khi người cất bước quay về
Ta đứng lặng buồn dâng tràn khóe mắt
Yêu lặng thầm làm tim nghe se thắt
Nghe lặng buồn không biết sẻ cùng ai
Nghe lay lắt hoang vắng buổi sớm mai
Và tim đếm nỗi sầu dâng ngập lối
Yêu lặng thầm tình yêu không dám nói
Chỉ lặng thầm ,thầm lặng mà thôi . .
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .. . . . . . . . . . Tác
giả :TRẦN THI LAN
Trăng
khuyết
Anh ngỏ lời yêu em
Vào một đêm trăng khuyết
Bởi tình yêu tha thiết
Biết tròn trước đêm rằm
Em vui lúc trăng tròn
Chạnh lòng khi trăng khuyết
Anh ơi anh có biết
Trăng hay tình lứa đôi ?
Sao anh vội ngỏ lời
Vào một đêm trăng khuyết
Để bây giờ thầm tiếc
Một vầng trăng chưa tròn
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . .. . . . . . . . .. . . . . . . . . . . .. . . .Tác
giả :DIANA T .TRẦN
Mong
manh “2”
Đêm rất xanh long lanh ngàn nỗi nhớ
Mong manh buồn nước mắt vỡ trên mi
Nhắc làm gì khi kẻ ở người đi
Xa xôi quá giờ đã thành xa lạ
Một nỗi sầu dấn sâu trong tấc dạ
Dối với lòng ta sẽ chẳng còn yêu
Những đêm buồn đối diện với cô liêu
Thì chợt hiểu . . mình chẳng còn gì nữa
Kim đồng hồ vẫn nhặt thưa gõ cửa
Vẫn đều đều đối diện với thời gian
Một cái gì trong ấy đã vương mang
Và trong đó thời gian chưa ngừng nghỉ
Một chút gì trong tim dường thủ thỉ
Đã qua rồi chữ chung thủy người ơi !
Một chút gì trong đó đã ra khơi
Quên hết nhỉ . .đã trôi vào dĩ vãng
Một chút gì trong ta còn lãng đãng
Chợt kéo về góp nhặt vỡ vần thơ
Giấc mộng đầu tựa sương khói trong mơ
Giờ tan vỡ như trò chơi bọt biển
Giót giọt sầu ta sẽ đành đưa tiễn
Trút nỗi buồn làn gió thổi mong manh
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Tác
giả :NGỌC TRẦN
Nỗi buồn dấu
yêu
Thôi đã phai ngày tháng yêu xưa
Những mộng mơ chiu chắt đã bao mùa
Nay gửi lại cho người sang bến mới
Ta trở về vô tận một niềm đau
Thôi hết rồi những ngày tháng có nhau
Khoảng trời chia đôi hao mòn tình ái
Xa mặt cách lòng hồn ta tê tái
Nên cung sầu ta gãy cánh thương đau
Từng nét nhạc sầu lặng lẽ buông mau
Ta thấm thía cái lạnh lùng ánh mắt
Ta xót xa cái nhìn mai mỉa
Ngựa quen đường sao lối cũ không qua
Ta bỗng nghe trời đất sắp vỡ òa
Tim rỉ máu lồng ngực này vỡ nát
Ta chua chát lắng nghe tình tan tác
Trời yêu xưa sao trắng toát màu tang
Rừng đang xanh sao bỗng úa sắc vàng
Mây đang thắm sao trở thành đen xám
Không gian kia sao hóa thành ngục thẳm
Đón ta về đày đọa một hồn linh
. . . . st . .
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .Tác
giả :TRẦM TƯ
Mười năm ngậm
ngùi
Mười năm lẻ bóng đợi chờ
Mười năm khắc khoải . .hững hờ môi ngoan
Mười năm chân bước ngỡ ngàng
Sớm khuya lặng lẽ bẽ bàng duyên xưa
Mười năm ngắm ánh sao thưa
Tìm về một thuở . . xuân vừa ghé qua
Khơi lòng trỗi dậy xót xa
Gọi đêm chiếc bóng . . châu sa nhạt nhòa
Nửa ngày bóng ngả . . . chiều tà
Ngỡ rằng trăng khóc . .vỡ òa đêm rơi
Mười năm tình mãi chơi vơi
Người đi để lại nửa đời vấn vương
Em về ru khúc nghê thường
Ru đêm tình lặng . . .đoạn trường bể dâu
Còn đây vạn nỗi niềm đau
Còn đây ân ái phủ màu rêu phong
Chiều chiều dõi bóng bên song
Sợi thương sợi nhớ . . giấc nồng chiêm bao
Tìm về say mộng khát khao
Đâu đây một thoáng . . ngọt ngào môi hôn
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét