……………………………………………………………………..Trang thơ của những người
yêu thơ
Tác giả : NGÃ HÀNH TRÂN
Trăng lẻ bóng
Trăng đêm nay sáng tròn trông thật đẹp
ảo ảo mờ chiếu dệt lóng lánh say
sáng đong đưa dòng sông thẫm ngất ngây
trăng đẹp quá giữa đêm buồn vắng lặng
bóng người đâu khuất chìm trong canh vắng
để trăng buồn thức trắng với cỏ cây
trăng ưu sầu , nào ai hỡi có hay ?
trăng đơn độc , bên sông đêm sầu tủi
người có hay ?ngậm ngùi trong đêm tối
kiếp trăng tròn , trăng khuyết vẫn đơn côi
bên trời xanh , giữa biển tít xa khơi
nơi xa đó vẫn chị hằng , chú cuội
người xa rồi , còn nơi này mong đợi
mấy trăng tròn , lại khuyết vẫn êm trôi
ngày tháng qua tình lạc lõng xa vời
trăng sáng ngồi …..mà mặn đắng bờ môi
……ngã hành trân…………………
……………………………………………………………………Tác giả : DIANA T.TRẦN
Hững
hờ
Đừng buồn nhé khi tình mình không trọn
Lỗi tại ai hay duyên số tụi mình
Nếu mai này tôi cúi mặt làm thinh
Đừng vội bảo tôi là người bội bạc
Lẫn ưu tư giờ tôi mang tiếng nhạt
Biết người thương nhưng tôi giả thờ ơ
Yêu mà chi người hỡi lại đợi chờ
Tôi ray rứt nụ cười thêm héo hắt
Trời không thương nên xa tầm tay bắt
Thương yêu nhiều nhưng không dám nói ra
Lỡ cung đàn rồi sẽ khổ người ta
Không sum họp xây mơ thêm đổ vỡ
Thôi đành nhé ! tại mình không duyên nợ
Kiếp này đây xin làm gió theo ai
Tháng tháng năm năm tôi hứa miệt mài
Làm mây gió theo người đi lang bạt
….diana t.trần……………….
…………………………………………………………………..Tác giả : PHƯƠNG LINH
Ngày vui đã hết
Ngày vui nay đã lụi tàn
Yêu thương cùng với gió ngàn bay đi
Nặng lòng vẫn phải chia ly
Phận duyên đã định chẳng vì ai đâu
Dẫu rằng tình nặng nghĩa sâu
Xa nhau ôm hận một màu thương đau
Sông sâu tuy đã bắc cầu
Cũng không qua được cây cầu phận duyên
Dù sao cũng đã chân tình
Có duyên không phận chẳng mình ai đâu
Ngày mai em bước qua cầu
Nhớ về chốn cũ xóa câu hẹn thề !
…….phương linh………….
……………………………………………………………………Tác giả : HOA HỒNG
Con đường không anh
Anh không cùng em đi hết con đường
Em trở lại lá rụng đầy nỗi nhớ
Mưa chiều khóc lặng thầm nức nở
Em một mình ru với giấc mơ yêu
Lối em về ngày xưa có anh bên
Nay lặng lẽ bước chân em đơn lẻ
Còn mãi trong em chuyện tình anh kể
Người trở về với nuối tiếc vu vơ
Về đi anh ! kẻo trời lại sắp mưa
Bởi em sợ thêm một lần nhòa ướt
Con đường dài chỉ mình em đếm bước
Biết đến bao giờ tim sẽ hết đau
…….hoa hồng………………..
…………………………………………………………………….Tác giả : HONEY NGỌC TRẦN
Lặng lẽ
Lặng lẽ nhìn….lặng lẽ vẩn vơ
Lặng lẽ tim yêu….trút dại khờ
Buông nắng chiều vương tình trót hạ
Cuộn chặt môi hồng với gió sương…..
Đường đi ấy muộn màng quá đỗi
Đêm chập chờn hoán đổi ngày xanh
Mộng mị thời gian…..sầu chót dại
Mảnh tình rơi …..khép chặt người ơi!
Người xa rồi tìm mãi chơi vơi
Làm sao nhỉ ? tim mình đã vỡ
Chút dại khờ cho mình trăn trở
Xót xa lòng lặng lẽ mà quên
Có nỗi buồn sẽ chẳng đặt tên
Nghe rên xiết trong chiều lá đổ
Yêu để rồi sẽ nhiều đau khổ
Thế thôi thì…..thôi thế mà thôi !
……..honey ngọc trần… 23.2.2015…………. …………
………………………………………………………………………Tác giả : LOAN ANH
Vàng lên sợi nắng mùa xuân
Cho xanh mầu mắt cho nhuần mầu mây
Cho mưa ướt rắc hương đầy
Cho hoa muôn sắc đua bay khoe tình
Cho đời chào đón bình minh
Cho tình gặp lại được tình mùa xanh
Cho hồn em đọng trong anh
Cây khô lại được vươn cành lả lơi
Uống cho say……cố nhân ơi!
Mừng xuân này chúc cho đời thêm xuân !
Hương xuân là của cõi trần
Cuộc đời ai biết mấy lần cầm tay
…….loan anh ………………..
……………………………………………………………………..
;
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét