...................................................................................................................Tác
giả : NGƯỜI CHĂN CỪU
Đêm và em
Đêm hoang vu con dế cũng
than sầu
Em lặng lẽ ngồi xâu từng
giọt nhớ
Một thoáng buồn tư lự giữa
canh thâu
Kìa bóng nguyện chìm sâu
bên bến lở
Chắc duyên này vẫn nợ phải
không anh ?
Con sóng dạ chòng chành
dòng suy nghĩ
Gió vô tư gió khẽ thổi tung
mành
Em thổn thức niềm mong manh
dư vị
Nơi xứ người đong lệ lúc
đầy vơi
Hong kỷ niệm xa vời ngày
xưa ấy
Một bài ca thức dậy cất
vang lời
Hòa nhịp sống cho đời ngân
nga mãi
Em và đêm , hoang hoải đến
dại khờ
Cầm cây viết mà bài thơ
nghèn nghẹn
Tiếng dế đàn như luyến một
giấc mơ
Anh còn giữ thề xưa chiều
cuối bến ?
....HQ...cừu người chăn
...03.05.2015
................................................................................................................Tác
giả : MINH PHƯƠNG DOÃN
Chốn địa đàng
Lạc lõng chơi vơi....chốn
địa đàng !
Thênh thang hoa dại... giữa
nơi hoang
Em bước tung tăng.... thật
duyên dáng
Vô tình dẫm phải..... gai
chân nàng
Chợt như thức tỉnh....tâm
bừng sáng !
Nhịp phách yêu
đương....thật phũ phàng
Một mai số kiếp.....tình
duyên mãn
Sầu vương chất chứa....nỗi
riêng mang
Đường tình đôi ngả.... mãi
thênh thang !
Thôi nhé từ đây.....cách xa
nàng
Còn đâu thương nhớ.....bao
ngày tháng
Người nay rẽ bước.....phận
trái ngang
Cơn
mê thức tỉnh.....như bừng sáng
Tình
tôi thủa ấy .....thật ngỡ ngàng
Giờ
đây mới biết.....đời ngao ngán
Yêu
chi cho khổ.....kiếp nghèo nàn
Mới
hay mộng báo ....tình dở dang !
Trong
cơn tình ái....lạc địa đàng
Chân
bước cô đơn.... nơi hoang đãng
Bỗng
nghe khắc khoải.....giấc mơ hoang !
24
-02-2015..........
...............................................................................................................Tác
giả : PHƯƠNG LINH
Ký ức mùa xuân
Mỗi
độ xuân về nhớ bến sông
Người
đi xa đó có nhớ không
Riêng
tôi nhớ lắm mùa xuân ấy
Lất
phất mưa bay ướt nụ hồng
Nhớ
người bạn cũ ngoài bến sông
Đầu
ngõ ngày xưa mấy bụi hồng
Sang
sông từ độ xuân năm trước
Tết
đến xuân này có về không ?
Xuân
về sao tôi vẫn ngóng trông
Lòng
đau khi chim sáo sang sông
Bây
giờ nỗi nhớ vương mầu khói
Mái
bếp bên sông có ấm nồng ?
Thời
gian thấm thoát thoáng qua mau
Buồn
vui ngày ấy vẫn nguyên mầu
Lục
tìm ký ức xuân xưa đó
Lại
khắc thêm sâu kỷ niệm sầu
Bao
lần lặng lẽ đếm mùa xuân
Đào
phai nở rộ đã bao lần
Đếm
từng sợi nhớ vương làn khói
Xuân
đến làm chi hỡi xuân tân ?
Lại
một xuân nữa nắng hoe vàng
Cô
đơn trống vắng bước lang thang
Lắng
nghe chút tiếng lòng xưa cũ
Tìm
chút rụng rơi thủa mộng vàng
Mỗi
độ xuân về vẫn mình tôi
Người
ta chung bước những cặ đôi
Còn
tôi lặng lẽ con đường vắng
Nỗi
buồn xưa cũ mãi chưa nguôi
.....phương
linh.........
..............................................................................................................Tác
giả : REDSUN NGUYỄN
25.2.2015...
Xuân nhớ
Đêm
nay ta phải thắp lửa hồng
Xuân
về mà ngỡ vẫn giá đông
Mình
ta cô quạnh hồn tê tái
Người
ấy bây chừ nhớ ta không
Gió
len khe cửa thăm nhà vắng
Cho
lòng thổn thức nổi bão giông
Đìu
hiu soi mình trong đêm lặng
Biền
biệt người ơi có về không ?
RSN......
“bình
họa bài xuân của nguyệt dương “
..............................................................................................................Tác
giả : TRẦN THI LAN
Bắt
đầu yêu
Từng
vòm mây trắng lững thững trôi
Nhẹ
nhàng suốt trong nắng giữa trời
Vương
trên cây xanh cùng cỏ lá
Đường
làng ngả bóng của quê tôi
Nắng
tươi cho cánh bướm dập dìu
Bướm
trắng tình tứ hoa mĩ miều
Vườn
nhà chim khuyên cao giọng hát
Một
khúc chứa cả mấy thương yêu
Từng
búp phượng non môi mũm mĩm
Vươn
dậy trên những cành xương khô
Nắng
đầu mùa nắng trong và sáng
Từng
ánh hàng rong đầy ắp mơ
Tím
biếc hoa xoan ngõ rụng đầy
Khói
bếp nhè nhẹ khói bay bay
Hoa
gạo mỗi bông hao rực rỡ
ở
cuối làng có cánh diều bay
thanh
bình mộc mạc ấy làng tôi
vui
những tiếng người đẹp hoa tươi
tôi
biết yêu hoa từ cái thưở
say
hoa khi mới qua tuổi mười
tôi
ở du đồng em hòe thị
hai
làng cách hơn nửa đoạn đường
duyên
trời sắp cho hai đứa
ngồi
chung một lớp học chung trường
tôi
không chăm học còn hay thơ
khi
nhỏ ham chơi mà lại khờ
tôi
thường qua nhà mỗi buổi sáng
rủ
nàng đi học tặng nàng thơ
nay
cầm trên tay thơ nàng đọc
“thảo
!em là tiên xuống làm người
Môi
non ,đẹp hơn là đôi mắt “
Chẳng
thẹn hai đứa phá nhau cười
Ngày
tháng trôi dần năm qua đi
Em
đến tuổi yêu độ xuân thì
Suối
tóc xanh mượt da trắng mịn
Lung
linh mi mắt...ô ! nàng thi
Nhưng
hoa thơm ai chỉ nhìn không !
Gái
ngoan lắm kẻ tôi mơ mộng
Từ
đó bao nhiêu là ong bướm
Rủ
rê nàng suốt cả mùa đông
Nghe
lời mẹ khuyên dặn những lời
Ong
bướm sẽ là ong bướm thôi
Mẹ
thương con mẹ thân con gái
Trai
hiền lành con liệu kết đôi
Gió
sớm dần lên nắng rộn ràng
M
ngồi thơ thẩn trước hiên ngang
Đầu
nghĩ những gì tôi chẳng biết
Giật
mình khi thấy bóng tôi sang
Hai
con chim én lại gặp nhau
Lòng
muốn....nhưng môi chỉ hé môi
Tâm
tình tuy rằng chưa thổ lộ
Mắt
xanh đã tỏ rõ bao lời
Tôi
để lòng lại chân bước về
Em
chạy ra ngõ tôi dắt xe
Thon
thon cái mình tôi say đắm
Hồn
xiêu đắng hồn xe hư xe
Vì
em anh không ngủ đêm nay
Thức
trắng ba đêm với bốn ngày
Anh
viết tặng em bài thơ mới
Trải
lòng thương nhớ bấy lâu nay
...........trần
thi lan .................
...........................................................................................................
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét