Thứ Năm, 4 tháng 12, 2014

                             VĨNH NGHI

                                  BUỒN !
Có ai hiểu được nỗi lòng tôi
Băng giá đau thương đến tột cùng
Nỗi đau mãi chồng chất nỗi đau
Cho đến bao giờ thôi giông bão

Đến bao giờ thấy ánh bình minh
Hôm nay lòng tôi đau ,đau lắm
Nhưng cố dằn lòng không hóc nhá
Vì khóc cũng có vơi được đâu

Nếu như bây giờ tôi có khóc
Ai sẽ là người lau ngấn lệ
Chắc không ,vì không ai bên tôi
Tới giờ chỉ mỗi mình tôi thôi

Một mai trên bước đường xuôi ngược
Đôi lần tôi chợt chân té ngã
Vì đường gập ghềnh và lầy lội
Thì ai sẽ dìu bước em đi

Từ dạo anh đi mưa rất nhiều
Nên con đường trở nên trơn trượt
Mưa gió cứ phủ lấy thân em
Té ngã rồi ,gượng bước tiếp thôi

Còn ai nữa mà mong mà mà đợi
Người đi rồi sẽ không về nữa
Phải tập quen cách sống một mình
Một mình chống chọi với bão giông !
“thôi thì chỉ khóc hết đêm nay
      Nhé . . .tôi ơi!
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . NGỌC HÂN . .Hồn thơ Việt
                        THỔN THỨC
Biết bao lần em cố gắng tìm quên
Để trái tim đừng đớn đau thổn thức
Nhớ thương nhiều chỉ làm tim buốt nhức
Chẳng được gì ngoài hai chữ . .xót xa

ấy vậy mà . .trong những giấc mơ hoa
anh lại đến với ánh nhìn đắm đuối
đôi mắt này đã khiến em mê muội
bao lâu rồi mà có thể quên đâu!

Mắt anh cười . .như thấy cả chiều sâu
Như chứa đựng cả khoảng trời yêu dấu
Thuyền tình em đi về nơi bến đậu
Hạnh phúc vỡ òa . .cháy bỏng tình yêu !

Nhớ tới người em khóc biết bao nhiêu
Khi thức giấc ngỡ ngàng trong cay đắng
Trái tim em giờ đây như chết lặng
Cố quên người . .nhưng lại nhớ thương thêm !
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .                         NGƯỜI LÁI ĐÒ
Chàng về nẻo ấy có buồn không ?
Thiếp ở nơi này nát dạ lòng
Quạnh quẽ cô phòng khi nắng nhạt
Tim hồn lạnh giá giữa trời đông !
THU HIỀN .23.11.2014
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . YẾN THANH . .Hồn thơ Việt

                     CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY
Anh có biết bao đêm dài trăn trở ?
Nhớ anh nhiều thao thức mãi canh thâu
Nhìn trăng khuya chênh chếch xế ngang đầu
Trong bất chợt nghe tim mình quặn thắt

Anh nơi đâu ,giữa màn đêm lạnh ngắt ?
Có chạnh lòng một thoáng nhớ em không ?
Em nơi này hiu hắt nỗi chờ mong
Ôm kỷ niệm chết dần theo năm tháng

Anh có biết những đêm buồn vắng lặng !
Em nghẹn ngào trong giấc ngủ cô đơn
Gọi tên anh trong tiếng gọi vô hồn
Khi chợt tỉnh mới hay mình đã khóc

Nửa mảnh tim chúng mình cùng đơn độc
Giữa dòng đời duyên nợ buộc vào nhau
Nhưng trớ trêu chỉ thắm đã phai màu
Tình dang dở ,em chờ anh kiếp khác !
  . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .  . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .                       MÙA THU VÀNG

Phụ nữ nếu như gặp được đàn ông tốt ,thì cả đời
Sẽ chẳng cần phải trưởng thành nữa .
Một người phụ nữ càng mạnh mẽ thành thục ,
Cũng bởi vì cô ấy chưa gặp được
Người đàn ông tốt .
Mà đàn ông nếu gặp một người phụ nữ tốt ,
Có lẽ cả đời sẽ giống như một cậu bé.
Đàn ông cứ mãi không trưởng thành ,là bởi
Vì người phụ nữ bên cạnh họ đã quá tốt rồi . .

Có những người vì không có ai bên cạnh
Chăm sóc ,vậy nên mới trở nên mạnh mẽ .
Có những người vì được chăm sóc quá chu
đáo ,nên vĩnh viễn không thể nào
          Trưởng thành được !
 . . . . . . . . . . . . . . . .  . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .HÃN VŨ . . Hồn thơ Việt
                                    XÓT
Nắng đổ phai vàng tóc rối manh
Chòm mây lướt nhẹ gió trong lành
Sầu tư lẻ bóng đời đơn độc
Lặng lẽ riêng mình kiếp vắng tanh
Đợi bạn bao ngày tan rã phấn
Chờ ai lắm buổi rũ rơi mành
Còn chăng chỉ một nhành hoa tã
Kẻ chốn xa xôi có đoạn đành ?

Không có nhận xét nào: