LÁ VÀNG . . Hồn
thơ Việt
CHIẾC LÁ
Em chiếc lá giữa mùa thu hối hả
Vội vã trôi đi sợ úa tàn
Hương mùa thu say đắm nồng nàn
Anh lững thững bước trên hồn của lá
Chẳng còn nước mắt để khóc đời nghiệt ngã
Chỉ biết đau rớm máu ở trong lòng
Anh chẳng hề biết đến đúng không
Đôi chân anh đang giày vò lá nhỏ
Yêu một người đôi khi là quá khó
Nhưng để quên còn khó gấp ngàn lần
Chiếc lá em trót vương vấn bụi trần
Đành vật vã âm thầm cùng lối nhỏ
Một cảm tình anh không sao thấu tỏ
Cứ vô tâm giẫm cho lá đớn đau
Chiếc lá em lòng cũng đã úa nhàu
Sao chịu nổi những giày vò thân xác...!?
Ôi chiếc lá giữa mùa thu ngơ ngác
Vẫn mong chờ ai đó rộng đôi tay
Khẽ nhặt lá ép vào trang lưu bút
Và nâng niu chiếc lá giữa mùa vàng...
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .Tuyết
Anh & Tuyết Nguyễn
VỠ . .
Em cố cúi người nhặt mảnh vỡ tình yêu
Mà tim em như nghẹn ngào nước mắt
Mảnh vỡ tình như một con dao sắc
Làm đứt tay em và để lại vết thương lòng
Em cố rướn người nhặt những mảnh chờ mong
Còn trong đó những yêu thương đã chết
Chút máu hồng làm hiện lên dấu vết
Của một thời em dại khờ yêu anh
Em gồng mình cố nhặt những mảnh tim
Dùng hết sức để tự mình chắp vá
Chợt đớn đau em nhận ra tất cả
Chẳng còn gì ngoài nửa trái tim đau
TA & TN .29.11.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .Tuyết
Anh & Tuyết Nguyễn
NHỚ ANH
Anh biết không ,đông về lạnh lẽo lắm
Một mình em trong đêm tối cô đơn
Đèn hắt hưu soi rõ giọt tủi hờn
Dòng lệ tuôn ướt mềm trên gối trắng
Anh biết không ,đông về thật quạnh vắng
Chỉ mình em trong nỗi nhớ chơi vơi
Chỉ mình em trong nỗi nhớ tơi bời
Chỉ mình em trong đêm dài thao thức
Nỗi nhớ anh ,đã biến thành buồn bực
Ghét anh nhiều ,ghét anh biết bao nhiêu
Ghét anh luôn . .sớm cũng như chiều
Ghét anh lắm ,anh ơi anh có biết ?
Sao anh đi ,đi mãi ,đi biền biệt
Bỏ lại em một mình . .rất cô đơn
Đèn hắt hưu soi rõ giọt tủi hờn
Em nhớ anh . .dòng lệ rơi ướt gối
TA & TN .09.12.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . .Trần thi Lan với Em vẫn đợi anh
NGƯỜI ẤY
Người ấy đi đâu mãi chẳng về
Để tôi ôm mãi một cơn mê
Đêm dài nghe gió buồn xao xác
Tiếng hạc gọi đàn sao tái tê
Người hỡi đi đâu mãi hở người
Biết chăn có kẻ đếm đơn côi
Lời yêu chưa thốt trong vành mắt
Tiếng hẹn còn vương trên khóe môi
Người hỡi đi đâu mãi biệt tăm
Đêm dài tỉnh lẻ bước âm thầm
Vắng ai vắng cả lời âu yếm
Gió chẳng ru hời cây lặng câm
Tôi vẫn ngồi đây mơ dáng em
Gửi hồn theo tiếng nhạc ru êm
Để tâm tư lắng về nẻo ấy
Có dáng “bé thương” tóc dịu mềm
Bao lần tôi muốn nói yêu ai
Sao ngượng đầu môi tiếng thở dài
Đôi nẻo người ơi xa cách quá
Tôi sợ cho tình sớm lãng phai
Tôi có còn chi để tặng em
Ngoài con tim héo khóc bao phen
Tấm thân tàn úa theo năm tháng
Và một khối tình chưa lãng quên
Đêm nay tôi viết lại vần thơ
Nhắn gió theo mây đến nẻo chờ
Biết chăng em hỏi tình tôi vẫn
Gởi mãi về em dấu trong mình
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét