TÓC BẠC KỆ TÔI . .Hồn thơ Việt
“ĐỘC HÀNH”
Thơ :lê huy tưởng
Song thất lục bát
Lòng tê tái gió lùa thêm giá
Dạ cồn cào sương trả nhớ thương
Tình đang cách biệt dặm trường
Trời đông lạnh buốt vấn vương ngập hồn
Sao bỗng thấy bồn chồn diệu vợi
Tự nhiên buồn chới với tim côi
Phải chăng tình đã tan rồi
Mình ta ở lại nửa đời lẻ loi
Bình minh thức rọi soi tim vỡ
Trăng ngủ vùi chẳng tỏ tình ta
Còn đâu mộng ước chan hòa
Hết rồi ,nát bản tình ca thủa nào
Ngăn dòng lệ chực trào khóe mắt
Bởi tim cằn đã nát hương yêu
Chúc người nơi đó vui nhiều
Ta xin ôm chọn những điều đắng cay
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .Tác
giả :QUỲNH NHƯ
Đông đã về
Đông đã về nghe sương khuya giá lạnh
Chút ân tình gói ghém giữ trong nhau
Hạnh phúc còn âm ỉ những niềm đau
Cho tim ấy không bao giờ khuây lãng
Dẫu nhớ nhau xin người nên quên lãng
Để đông về không buốt lạnh niềm riêng
Nhớ làm gì những kỷ niệm đầu tiên
Nghe ray rứt xót hoài trong nuối tiếc
Chẳng còn yêu xin người đừng nên biết
Đông đã về ai đó . .sẽ ra sao ?
Mong tim người mãi mãi chẳng lao đao
Và mong mãi ai kia tròn hạnh phúc
8.12.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .Tác
giả :TÀI NGUYÊN
Tìm em Hà Nội
Hà Nội mùa này nắng chói chang
Nhớ nhau anh vẫn bước lang thang
Tìm em nhưng vẫn không sao gặp
Ngơ ngẩn quanh đây chỉ một chàng
Hà Nội sao giờ lại đổ mưa
Hàng cây hoa sữa thấy lưa thưa
Mưa rơi từng hạt sao buồn quá
Thơ thẩn quanh đây chỉ tháp rùa
Hà Nội bây giờ em ở đâu ?
Ngồi trên ghế đá đợi thật lâu
Nhưng sao em vẫn không cho gặp
Để lại cho anh một ngày sầu
Hà Nội ngày dài sao lê thê
Buồn tình đi kiếm quá cà phê
ở đây thủy tạ hồ hoàn kiếm
ngồi uống một ly rồi ra về
20.12.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
.HONEY TRẦN NGUYỄN
Đông vắng tình nhân
Đêm đông xuống sương rơi nghe lành lạnh
Giọt đông về tim nghe chút quạnh hiu
Tiếng dế đêm nghe thổn thức buồn thiu
Gó nhẹ thổi mây che trăng mờ ảo
Hỏi trong đó có chút gì phiền não
Để hồn này vương vấn chút bâng khuâng
Đêm về khuya nỗi nhung nhớ trào dâng
Trong ký ức buồn dâng lên khóe mắt
Tim hồng đau chợt kêu gào réo rắt
Nhớ về người nhớ cả bóng ai xa
Kỷ niệm buồn sống dậy chút trong ta
Bao hình ảnh làm sao mà xóa được
Suối tóc kia giờ không còn óng mượt
Bởi thiếu rồi đâu có bóng tình nhân
Một chút sầu tim hoang vỡ lâng lâng
Thì ra đó . .một chút sầu dĩ vãng
Một vết nứt trong tim giờ lãng vãng
Có chăng là cay xé vỡ . .niềm tin
. . . . ., . .
. . . .. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Tác giả :PHƯƠNG LINH
THƠ .
. .?
Tự yêu mình ,rồi yêu cả người ta
Hồn nhẹ tênh như giọt nắng hiền hòa
Chút lung linh cầu vồng bẩy sắc
Yêu hết mình . .rồi tự vỡ òa
Tan biến vào không gian hư ảo
Những nỗi niềm trăn trở xôn xao
Thành vần thơ ,tiếng lòng thi sỹ
Cười khóc giữa đời như kẻ chiêm bao
Dẫu có lúc đã buông lời bi đát
Chút cay nồng chua chát điêu ngoa
Cũng vẫn là từ nỗi đau nhân thế
Về đời người . .cay đắng phong ba
. . . .. . . ..
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
.Tác giả :SÔNG HẬU
Đôi ngả cô đơn
Mưa đi
Mưa đến làm chi
Chiều mưa ngày ấy tôi thì sao quên
Mà đành chịu lỗi
Với em
Vì xe không đậu bên thềm chiều mưa
Lá xanh
Trăng trắng hoa dừa
Duyên em đôi mắt như mùa mơ say
Sao tình
Xuôi chuyến đò ngang
Khi xuân mơn mởn cuối làng đầu thôn
Tôi về đôi ngả cô đơn
Nghe mưa như đã còn hờn giận ai .!
Mộ đức . 1985.
.sông hậu
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét