……………………………………………………………………Tác giả : TRACY NGUYỄN
“thơ xướng
“…………..Tiếng ái ân
Đợi mãi lâu rồi bóng dáng xuân
Mùa đông quạnh quẽ đến bao lần
Rưng rưng giọt lệ che mi mắt
Lạnh lẽo mưa phùn đẫm gót chân
Những tháng bên nhau giờ đã cạn
Từng năm cách biệt chẳng cho gần
Tiếng chim lẻ bạn kêu ngoài ngõ
Nhạc trỗi tơ lòng gọi ái ân
…. T .PHẠM
…………………………………
Thơ họa………….
Đông tàn nắng ấm đợi tình xuân
Mộng ảo tìm nhau được mấy lần
Lã chã mưa rơi tràn khóe mắt
Ngập ngừng lá rớt rụng bên chân
Nghẹn lời anh tiếc duyên chưa cạn
Nuốt lệ em thương nợ chẳng gần
Khuất dạng chim trời xa cuối ngõ
Khúc sầu phím ái quện cung âm
…thùy trang…01.2015
…………………………………………………………………………Tác giả : PHƯƠNG LINH
Mưa bóng mây
“tặng một người “
Cơn mưa hè chợt đến
Rồi chợt đi vô tình
Như vầng mây lơ đễng
Vô tình bay ngang thôi
Mưa bóng mây ngày hạ
Vội vã đến rồi đi
Như tình người thiếu nữ
Yêu thương rồi chia ly
Chẳng như câu chuyện xưa
Về ngưu lang chức nữ
Khóc cho ngày gặp lại
Thành mưa dài mưa ngâu
Cơn mưa hè mát dịu
Ban đất trời vô tư
Như tình người thiếu nữ
Vô tư em ra đi
Mưa bóng mây ngày hạ
Như sao trời tháng năm
Như tình người em gái
Đến rồi đi vô thường
. . phương
linh………
…………………………………………………………………….Tác giả : HOA CÚC TÍM
Mưa
nhớ !
Phố nhỏ thưa người lắc rắc mưa
Hình như nhớ lắm , nói sao vừa
Em ngồi nối sợi tơ trời đứt
Nối mãi đâu thành ,giấc mộng thưa
Trời đan hạt nhớ xót xa lòng
Giá lạnh thêm nhiều phút đợi mong
Khóc nhé cho tình vơi giận dỗi
Mưa chiều đẫm cả giọt sầu đong
Giọng nói như là vẫn thoảng đây
Lời yêu ánh mắt vẫn dâng đầy
Làm em nghiêng ngả ,hồn hoang vắng
Nhớ nhuộm mưa chiều . . nhớ ngất ngây
….3.2.2015 ……..hoa cúc tím
…………………………………………………………………….Tác giả : RONG CHƠI LÃNG TỬ
Ngồi buồn ngắm biển một mình
Hoàng hôn lặng gió chuyển mình về đêm
Dạt dào sóng vỗ thật êm
Ngoại ô buồn lắm lại thêm mưa phùn
Bên đây đồi núi chập chùng
Bên kia xanh thẳm muôn trùng đại dương
Yêu em tình mãi vấn vương
Bao giờ em mới hồi hương anh chờ ?
…RCLT…….
……………………………………………………………………Tác giả : RED SUN NGUYỄN
Tình chân thật
Nếu anh nói rằng đã yêu em
Sợ em lại thốt em chẳng thèm
Thì con tim anh dễ tan vỡ
Nên đành im lặng để gần em
Em đâu có biết đã từ lâu
Tim anh rung lên buổi ban đầu
Ánh mắt em trao hồn nghiêng ngả
ấp ủ trong tim mối tình đầu
anh muốn trao em tình thiết tha
sợ trao không được lại phải xa
nhưng mà con tim nào giấu mãi
tâm tình chân thật phải thốt ra
em đồng ý không sao yên lặng
để anh ghen hờn cả gió trăng
chúng cứ vui đùa vờn mái tóc
còn anh khư khư nắm búp măng
yêu em rất nhiều có biết không
hôm nay trao em đóa hoa hồng
mong em vui lòng đừng từ chối
cho tình anh thỏa những ngóng trông !
RSN
……………………………………………………………………Tác giả : THANH VÂN
Thầm nhớ
thương
Khi tỉnh giấc thân ngà héo úa
Mới biết mình thức đủ năm canh
Duyên chưa mà mộng đã thành
Nắng đời chiếu xuống long lanh thân mềm
Như cánh hạc êm đềm vỗ cánh
Bay trên miền tiên cảnh trần gian
Dẫu mua mặc gió mây ngàn
Lung linh huyền ảo muôn vàn khắc ghi
Vẫn cốt cách ngại gì sương phủ
Chỉ một lần cũng đủ tình thâm
Đời ai chẳng có thăng trầm
Người xa vạn lý vẫn thầm nhớ thương
Tâm như đã hồn thường mơ thế
Lỡ mai này có thể tình vương
Thực hư đâu phải lên giường
Bóng hình yêu dấu dặm trường trong tim
..thanh vân……….
………………………………………………………………………Tác giả : LOAN ANH
Con chưa một lần đặt bút viết về cha !
Giờ mới thấy con vô tình đến vậy
Nhìn vết xe đời con chợt thấy
Nhưng vết nhăn của ngày tháng bôn ba
Chưa một lần con viết tặng cha
Những dòng chữ cứ nhạt nhòa trước mắt
Giọt nước mắt hay mồ hôi cha mặn ?
Nhỏ xuống đời rồi lại thấm về đâu….?
Thấm về đâu giữa cuộc sống bao la
Cha ngẩng đầu giữa muôn vàn khó nhọc !
Thương cha nhiều nhưng con không thể khóc
Khóc rồi là yếu đuối phải không cha ?
Không biết bao lần con bước đi xa
Mỗi lần đi là biết bao nỗi nhớ !
Mỗi lần đi là biết bao trăn trở
Con vẫn không quên lời dạy của cha
“hãy ngẩng đầu và con sẽ vượt qua
Vì hạnh phúc không dễ gì mà có “
Nhớ ngày xưa ……
Người chưa bao giờ cất tiếng khen con
Cũng không có dù là trong ánh mắt
Người ngay đây mà như xa lắc
Con lặng thầm rơi nước mắt trong đêm
Những ngày trời trong nắng chiếu bên thềm
Con muốn cùng người chạy ra sân bóng
Nhưng trả lời con chỉ là tiếng vọng !
Tiếng của chính mình trong gió bay đi
Ngày con còn thơ chẳng hiểu điều chi
Nên con giận người ,giận nhiều ,giận lắm !
Rồi những ngày hè trời trong nắng ấm
Con chỉ lặng thầm chơi với riêng con
Ôi ! tâm trí trẻ con
Nào có hiểu bao buồn lo to lớn !
Lặng lẽ đợi chờ ,người mong con lớn
Mong con trưởng thành và sẽ nên thân
Ôi ! chậm làm sao
Khi ngày cuối càng gần
Con mới hiểu tình cha là thắm thiết !
Và tới bây giờ con mới biết
Người vẫn âm thầm ,lặng lẽ khen con
. . .loan
anh……..
…………..
“bài thơ thật sâu sắc ,đã làm tôi vô cùng xúc động
Cỏ dại “
……………………………………………………………………..
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét