………………………………………………………………………Tác giả : LAN QUỲNH
Yêu
anh
Tôi vẫn ngỡ chẳng yêu ai được nữa
Bởi trái tim khép cửa đã lâu rồi
Chợt một ngày anh bước đến bên tôi
Đem nắng ấm rọi vào đời u ám
Đã từ lâu tôi quen mình trống vắng
Quen vùi mình trong khoảng lặng riêng tôi
Nhưng từ khi bắt gặp khóe môi cười
Tôi lại thấy lòng reo vui rộn rã
Tôi yêu anh bao giờ không biết nữa
Chỉ biết rằng nhung nhớ cứ đầy thêm
Tôi khát khao những khoảng khắc êm đềm
ở bên anh , dù chỉ ít phút thôi
tôi ước mong thời gian trôi đừng vội
sợ đêm dài với bóng tối vây quanh
ánh ban mai….hay ngọn gió ngọt lành
rất lặng lẽ chiếm hồn tôi một nửa
….lan quỳnh……………..
……………………………………………………………………..Tác giả : SÔNG HẬU
Chẳng ngần ngại chi
Em đi về nơi đâu ?
Sao em không vội bước
Sợi nắng bay lướt thướt
Chiếc lá lững lờ rơi
Cánh gió chiều lả lơi
Cánh môi em như mộng
Hàng cây xanh in bóng
Con đường rộng thênh thang
Xa xa bông cúc vàng
Mơ màng nơi cuối phố
Như thu từng ở đó
Đã tỏ lời cùng em
Biển đời đến mông mênh
Nơi nao là đích thực
Cho em hằng mong ước
Từ độ mới xuân thì ?
Em ơi ta cứ đi
Không khi nao ngần ngại
Cây tình đã kết trái
Chẳng kể nắng mưa tràn !
….sài gòn..14.10.2011 ….sông hậu…….
………………………………………………………………………Tác giả : PHƯƠNG LINH
Thầm tiếc
Nuối tiếc ngày vui lướt qua nhanh
Tuổi xuân như trái mọng trên cành
Một thời thần tiên nhiều mơ ước
Giờ đã xa vời cõi thiên thanh
Ngày mới yêu nhau tuổi còn xanh
Em giận làm anh phải dỗ dành
Ngày đó tóc em dài đen nhánh
Môi hồng tươi thắm trái đào thanh
Bây giờ mái tóc đã hết xanh
Như lá mùa thu sắp lìa cành
Đôi mắt không còn mầu lấp lánh
Giận dỗi trò đùa đối với anh
Thời gian sao nỡ lướt qua nhanh
Tuổi xuân như chồi búp trên cành
Theo thời gian đi hoài đi mãi
Để bây giờ thầm tiếc tuổi xanh
Dẫu buồn cũng đến vậy thôi anh
Dù muốn hay không cũng phải đành
Chẳng có gì còn lại mãi mãi
Đời người lặng lẽ lướt qua nhanh
….phương linh………..
……………………………………………………………………..Tác giả : TRẦN THI LAN
Mây
sầu
Mây tím chiều nay ủ rũ buồn
Giọt sầu òa vỡ lệ trào tuôn
Lạc loài cánh nhạn bay tìm tổ
Thổn thức dòng sông chảy kiếm nguồn
Thu đến rồi đi như mộng ảo
Để niềm nhung nhớ mãi tơ vương
Hay đem chôn kín bao hoài niệm
Tận đáy con tim bớt chán chường
…….trần thi lan ……………..
……………………………………………………………………Tác giả : THANH PHƯƠNG PHAN
Khoảng lặng
Có những chiều…..khi hoàng hôn nhạt nắng
Ta thả hồn……vào khoảng lặng mênh mông
Đắm chìm theo….những vạt nắng ửng hồng
Hòa mình vào……giữa hư không tình lặng
Rồi bất chợt……nhìn về nơi xa vắng
Tim nhói đau…..giọt lệ đắng bờ môi
Người ở đâu…..sao cứ mãi xa tôi
Để nỗi nhớ…….đong đầy trong đêm tối
……..hoa tigon………..
………………………………………………………………………Tác giả : HOA HỒNG
Nhớ
về em
Chiều nay qua ngõ phố quen
Trời thu nắng nhẹ mây chen núi ngàn
Bàn chân đếm nhịp thời gian
Tương tư rêu phủ bên hàng me xanh
Tiếc thầm ngày tháng qua nhanh
Cảnh xưa còn đó bức tranh vắng người
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Năm xưa chung bước bên người tôi yêu
Tay trong tay một buổi chiều
Mưa giăng phố nhỏ yêu kiều dáng em
Dừng chân nơi đã thân quen
Lòng nghe rung cảm tim nghèn nghẹn đau
….hoa hồng………………
………………………………………………………………………Tác giả :RED SUN NGUYEN
Em có hiểu
Cứ chiều chiều hoàng hôn thôi buông nắng
Tự hỏi lòng em còn nhớ anh chăng ?
Một chút thôi cho ta được ấm lòng
Nhớ về em bao đêm dài thức trắng
Cứ chiều chiều khi chân trời buông tím
Nhớ đến em mở điện thoại đi tìm
Mà chỉ thấy hiện nay không liên lạc
Em đâu rồi để giá buốt con tim
Anh ước mong chỉ giây phút bên nhau
Em sẽ hiểu tình anh chẳng phai màu
Dù có thể em chẳng còn yêu nữa
Nhưng tình anh vẫn yêu mãi dài lâu
Em có nghe những lời yêu tha thiết
Dành cho em…….mãi mãi chỉ có em !
………RSN…………….
………………………………………………………………………….Tác giả : HOÀNG TRƯƠNG
VĂN
Đêm buồn thao thức với niềm đau
Nâng chén men cay uống cạn sầu
Đắng chát bờ môi lòng ngấn lệ
Khắc khoải người xưa biết nơi đâu
Hình bóng trong tim khó phai màu
Còn hằn in dấu mối tình ngâu
Đường đời từ đây xa vạn nỗi
Thương này gửi lại đến ngàn sau
…….hoàng trương văn……………
…………………………………………………………………….Tác giả : PHẠM HIẾU
Một thời yêu
thươnng
Góc phố buồn mình tôi đứng lặng lẽ
Nghe ve sầu thỏ thẻ tiếng bi thương
Nhìn phượng hồng nở rộ trước sân trường
Lòng nhung nhớ vấn vương người bạn cũ !
Một thời yêu tôi mãi còn ấp ủ
Giữa chiều hè mây phủ giọt mưa tuôn
Em thầm bước dưới mưa trông thật buồn
Nhìn khuôn mặt như muôn vàn khổ lụy
Tôi khẽ gọi nàng nhìn cười thùy mỵ
Em chào anh có gì không anh trai
Lời đầu tiên ôm ấp bao tháng ngày
Rồi từ đó tháng ngày ôm thương nhớ
Người nơi đâu đêm dài hoài trăn trở
Nàng theo chồng bỏ lỡ một tình duyên
Thôi từ đây mộng ước chung con thuyền
Như phù du vì thuyền có bến đỗ
……..phạm hiếu…07.04.2015……
………………………………………………………………………Tác giả : LOAN ANH
Nhìn cuộc đời qua khe hở bàn tay
Ta đã thấy gì hay chỉ toàn nước mắt ?
Có một lần tôi nghiêng mình cúi nhặt
Cánh hoa tàn lại cảm thấy mình đau
Nửa cuộc đời vội vã bước qua mau
Ta bỏ lỡ biết bao điều nuối tiếc
Ngẫm cuộc đời cũng chỉ như bữa tiệc
Vui vẻ ban đầu mà hiu quạnh về sau
Ái tình nhân gian luôn song hành với những niềm đau
Để người sau viết về tình yêu nát nhàu trang giấy
Đến cuối bài thì người ta mới thấy
Cái kết cục buồn mà ngòi bút lại chẳng thể vượt qua
Chẳng còn gì để lại cho ta
Mới nhận ra bức tranh đời đen trắng
Tất cả họ thích hoa hồng thắm
Nhưng chịu được mấy lần
Những vết gai đâm ?
……..loan anh……………..
……………………………………………………………………
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét