Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

Thơ sưu tầm


                          NGƯỜI LÁI ĐÒ

                             NHỚ MÌNH
Lặng bên thềm . .sương phủ đẫm hàng cây
Thương mình quá đến giờ này chưa ngủ
Mình xa cách lấy ai người ấp ủ
Những loang sầu đang rủ bóng cô đơn !

Giữa trời đông lòng thấy nhớ mình hơn
Đã lâu lắm môi hờn không son phấn
 Vừa khô lạnh thiếu ngọt ngào . .tủi phận
Để hồn trôi ngơ ngẩn nụ hôn nồng

Phương trời xa ,mình có nhớ em không ?
Đêm lẻ bóng phận hồng ,anh có hiểu
Chăn mấy lớp nhưng e chừng vẫn thiếu
Nhưng men tình ai hiểu . .chỉ mình thôi !

Tháng năm dài mang phận tủi cút côi
Mộng tiên cảnh thiếu vòm trời . .khổ hạnh !
Phòng the cứ ngậm ngùi trong giá lạnh
Gối ẩm nhiều bởi vỡ những hàng châu

Vắng bóng anh ủ rũ tháng năm sầu
Mơ màng những đêm thâu không tròn giấc
Màu sương ấy loang dần qua mái tóc
Bởi đêm trường thao thức nhớ . .mình ơi !
  THU HIỀN .26.9.2014
 . .  . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .GIÓ BỤI HỒN THƠ . . Hồn thơ việt

                            THỔN THỨC
Tiết đông đến cảm thương người xứ lạnh
Thấy đau lòng những mảnh của tình rơi
Lạc hương yêu lay lắt nửa hương đời
Quên hạnh phúc một thời còn thơ trẻ

Tưởng yêu sẽ khiến mình vui vẻ
Nhưng đâu ngờ sứt mẻ ở trong tim
Bao nhiêu năm chôn dấu nỗi đau chìm
Không còn ngẫm đi tìm duyên đẹp nữa

Cũng lắm lúc mong hồn tim mở cửa
Nhưng sợ rằng lần nữa trái tim say
Rồi vỡ tan như vết cũ đọa đầy
Đau xót lắm tháng ngày nơi cõi thế

Đơn  lẻ mãi cả đời đâu có dễ
Hạnh phúc đời ôi bể khổ miên man
Không yêu thương tim thổn thức mơ màng
Yêu lại sợ lệ tràn mi đẫm ướt
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .BÀ CHẲNG BÀ CHẰNG . .Hồn thơ Việt
                           ĐÔNG VỀ
                                      “NDT . .bát điệp “
Tuyết trổ đông về lạnh lẽo ngang
Cây in bóng Tuyết rũ bên đàng
Vô tình Tuyết giận buông trời tủi
Bất nghĩa mây hờn trải Tuyết sang
Tuyết rung giăng đường em mãi nhớ
Sương bay phủ lối Tuyết đâu mây
Âm thầm Tuyết thả bao phiền não
Hạnh phúc mong manh Tuyết phũ phàng
THANH HOA .26.11.2014
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
PHƯƠNG ĐỖ QUYÊN . . .Hồn thơ Việt
Ly café đắng trên môi mưa bụi
Có bao giờ khô hết nỗi nhớ thương
Trái tim còn đọng chút hơi sương
Trên phiến đá để mưa buồn hóa thạch
    Đông buồn .
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .                          TRẦN THI LAN

                         LẠC MẤT ANH RỒI
Lạc mất anh rồi em làm chi nên tội
Nước mắt rơi nóng hổi môi mềm
Cứ nghĩ nhiều làm ký ức buồn thêm
Bao nhung nhớ một mình em đong đếm
Buồn vui ấy chỉ mình em dấu nhẹm
Biết phân bua ,than thở cùng ai ?
Làm bạn với thơ ,thao thức với đêm dài
Rồi bất chợt em tủi thân ,em khóc
Bàn tay nhỏ không một ai chăm sóc
Thấy bâng quơ ,thừa thãi giữa cuộc đời
Em ước mình xa tít chốn trùng khơi
Xé đau đớn thành trăm con sóng nhỏ
Anh yêu ơi ở nơi phương xa đó
Còn góc nào có dấu chân em
Có mắt ,môi và ký ức êm đềm
Làm kỷ niệm một thời yêu bỏng cháy ?
Thuyền tình yêu muôn đời không đáy
Dìm tin yêu về đáy đại dương
Lạc mất nhau ở giữa đoạn đường
Thôi chấp nhận như yêu thương lầm lỡ
Nếu chọn lại em vẫn yêu lần nữa
Vẫn đi sai ,vẫn lạc lối giữa đường
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . PHƯƠNG ĐỖ QUYÊN . .Hồn thơ Việt

                              SẼ CÓ MỘT NGÀY
Rồi sẽ có một ngày ta tìm được tri âm
Để chia sẻ những lặng thầm trong ký ức
Quên trăn trở ,quên bao điều thao thức
Cho góc hồn rạo rực niềm tin
Rồi sẽ có một ngày lộng lẫy ánh bình minh
Ta nhặt nhạnh bóng mình một thời đánh rớt
Làm khắc khoải trước những điều bất chợt
Được mất gì ,còn hết ,dại khôn
     Đông buồn .
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .                             VĨNH NGHI

                             BUÔNG TAY
Ừ ! thì thôi  . .buông tay anh nhé !
Mình trở về gác nhỏ nếu cô đơn
Mắt buông lơi bao lúng liếng giận hờn
Bóng cô độc ,ngẩn ngơ in tường vắng
ừ ! thì thôi . .sao nghe hồn trĩu nặng !
nụ môi cười . .phút chốc bỗng xa xôi
tình yêu thương ,lời mật ngọt trên môi
bay trong gió . .rồi tan vào . .hư ảo
ừ! Thì thôi . .tàn mùi hương dã thảo
chút tình đầu xin trả chốn hư vô
xin qua đi ,ngày hờn dỗi ngây ngô
xin cho lại trắng trong hồn con gái
ừ! Thì thôi . .khối tình sầu thơ dại
mình mang về cất giữ ở trong tim
thưở chân hoang mình lạc lối đi tìm
yêu dấu cũ ,nhạt nhòa theo ngày tháng
ừ ! thì thôi . . .thì giã từ lãng mạn
lẻ loi mình . .bóng nhỏ cuối sân ga
tím đường chiều nhập nhoạng nhưng chia xa
ừ ! . .thì thôi . .mình buông tay . .anh nhé !
   TÂY THI . .
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .     TRẦN THI LAN

                                 TÌNH BƠ VƠ
Cách nhau bơ vơ giữa tối đông
Tìm đâu chút ánh nắng tuổi hồng
Đêm hoang vắng vẻ đêm khuya lạnh
Xứ lạ ồn ào thân thích không
Chốn cũ người buồn vì ngóng đợi
Nơi đây liễu úa bởi hoài mong
Lòng em cháy bỏng vì khao khát
Biết tựa vào ai đỡ tủi lòng
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .HOA CÚC TÍM . .Hồn thơ Việt

                          TẠI ANH MÀ
Tại anh đấy cứ nhìn em tha thiết
Làm thu sang luống cuống cả trời hoa
Làm bàn chân bước vội mỗi lần qua
Em lóng ngóng thoảng chút gì rất lạ

Tại anh đấy gọi em da diết quá
Làm tim em như muốn vỡ òa thôi
Một chút gì như nắng sớm tinh khôi
Em bừng tỉnh sau đêm dài ngoan giấc

Tại anh đấy tra em nhiều cung bậc
Lúc thăng trầm như nốt nhạc lời ca
Lúc du dương như sóng biển ngân nga
Em chìm đắm trong niềm say hạnh phúc

Tại anh đấy làm thu vàng hoa cúc
Lá rụng nhiều rợp hết lối em đi
Giờ em hờn sao lỡ để tình si
Bắt đền nhé tại anh . .em mộng mị
 Trích trong tập thơTình khúc mùa thu của
  Hoa cúc tím .22.7.2014
 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .


























































































































Không có nhận xét nào: