Tác giả
:VĨNH NGHI
Không là duyên . .tình chỉ là nỗi nhớ
Bao giận hờn đã gửi bến sông tương
Ta bỗng thương những xác bướm bên đường
Và tiếng nhạn kêu sương . .chừng nuối tiếc
Em lơ đãng tô xanh quầng mắt biếc
Để nụ tình rơi rụng xuống đời tôi . . .
“TNP “
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. Tác giả: VĨNH NGHI
ĐƯỜNG TÌNH ẢO
Đường tình
Thăm thẳm
Xa xa . . .
Sương đêm
Giăng phủ . . .
Trăng ngà
Chẳng soi
Hàng cây
Lặng lẽ
Em hơi . ..
Chơ vơ
Trống vắng
Ngẩn ngơ
Đợi chờ . . .
Biết rằng
Là một mối tình
Mơ . . .
Mà sao
Cứ nhớ
Nên thơ
ảo huyền . . .
mà chi ?
hãy để !
tình ấy
chôn đi !
vùi trong
dĩ vãng . . .
thơ thi
tuôn trào
yêu thương . . .
thì . . .
để kiếp sau
đường xa
heo hút . . .
làm sao
mà tìm ?
HK
.16.10.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . .. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Tác giả : VĨNH NGHI
Lần đầu ta ghé môi hôn
Những con ve nhỏ hết hồn kêu vang
Vườn xanh ,cỏ biếc trưa vàng
Nghìn cây phượng vĩ huy hoàng trổ bông
Trên môi ta vạn đóa hồng
Hôn em trời đất một lòng chứa chan
Tiếng cười đâu đó ròn tan
Nụ hôn ngày đó miên man một đời
Hôm nay chợt nhớ thương người
Tiếng ve mùa cũ rụng rời vai anh
Trưa vàng cỏ biếc vườn xanh
Môi ai chín đỏ đầu cành phượng xưa
“TDT”
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Tác giả :MY PHƯƠNG PHẠM
124. DĨ VÃNG GỌI MỜI
Chiều bơ vơ úa màu vương lá cỏ
Mắt tìm về phố nhỏ bóng người xưa
Tình xa xôi mà ngỡ mới như vừa
Nồng ấm áp song thưa loang thềm vắng
Chiều buông tay tình rơi theo vạt nắng
Tan xuống đồi sầu nặng trái tim côi
Trong lẻ loi dĩ vãng đang gọi mời
Hoàng hôn tắt cuốn trôi từng kỷ niệm
Thu qua rồi nhìn mùa đông lặng đếm
Giữa muôn trùng tìm kiếm những yêu thương
Chiều heo may buốt giá phủ ngập đường
Nghe lạnh lẽo hơi sương chườm hoang phế
Cách chia rồi sâm thương tình không thể
ấm vòng tay kể lể mộng ngày sau
chiều sân ga lỗi hẹn chung chuyến tầu
mình tôi xuống dãi dầu trong chuyến khác .
18.2014
.
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . SA LUCKY . .Hồn thơ Việt
BIỂN VÀ ANH
Một lần em thấy biển
Biển xanh biếc thẳm sâu
Ngàn trùng con sóng vỗ
Ngàn nă biển bạc đầu
Chỉ một lần gặp gỡ
Đã xao xuyến rung rinh
Mơ nhân duyên kỳ ngộ . . .
Ước tình yêu ngọt lành . . .
Em đang đứng trước biển
Trong tim em có anh
Cả hai đều mong manh
Chập chờn như con sóng
Biển xanh thì dài rộng
Tình anh thì mênh mông
Biển ôm ngàn con sóng
Tim anh . .mấy bóng hồng
SA.19.11.2014
. . . . .. . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . HỒNG NGUYÊN . . Hồn thơ Việt
THƯƠNG ĐỜI TRẦM TƯ
Chiều hoang một cõi xoay đời
Xoay mình thành những mảnh đời trầm tư
Dòng sông cuộn sóng thực hư
Con đò ảo mộng tương tư bến nào ?
Thương đời một kiếp lao đao
Nghe cơn gió thoảng nghẹn ngào xót xa
Một mình đối diện với ta
Mới hay tất cả chỉ là số không !
Còn gì đâu nữa mà mong
. .?
Mây trôi nước chảy ,bụi lòng chi bao
Hồn ta giờ lạc chốn nào ?
Vòng quay xoáy lốc hút vào hư không
HỒNG NGUYÊN
.18.11.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
ONG DI
LAC . .Hồn thơ Việt
Anh xa em nỗi niềm thương nhung nhớ ,
Tháng ngày dài nhớ hoài bóng hình ai
Tình đôi ta đượm thắm chẳng hề phai
Bao mộng đẹp yêu thương của ngày ấy
Em biền biệt xa rời anh rồi đấy
Anh ngậm ngùi ôm mãi bóng hình yêu
Mưa cứ rơi giọt thắm dáng liêu xiêu
Tim se lạnh người yêu nay cách trở
Đường tình duyên đôi ta nay đã lỡ ,
Ôm nỗi sầu ấp ủ những buồn đau
Lệ chia xa chưa thắm đã phai màu
Còn đâu nữa ngày nào ta tha thiết
Thôi từ nay xa rời nhau mãi mãi
Chôn chặt lòng nỗi nhớ bóng người xưa
PHẠM HIẾU
.18.11.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .TÓC
BẠC KỆ TÔI . .Hồn thơ Việt
“TÌNH CHỜ “
Thơ :Lê huy Tưởng .
Nín đi em ,đừng lệ tràn ướt đẫm
Hãy vững lòng giữ sâu đậm nhớ thương
Bởi nợ duyên nên xa cách dặm trường
Anh nơi ấy thương rất nhiều nơi ấy
Trách thời gian sao trôi nhanh quá vậy
Gặp chút rồi để ta thấy mông lung
Trách tại duyên chưa thắm đượm chung cùng
Lửa yêu thương vừa bùng sao vội tắt
Chia tay nhau thấy tim mình se thắt
Bước ngập ngừng nhưng xa cách dài thêm
Trời đầu đông lại khắc khoải đêm đêm
Giật mình tỉnh khi ngoài thềm gió thổi
Lạnh thấu hồn ,trái tim cằn chới với
Tình chưa nồng gắng chờ đợi đoàn viên
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .ONG
DI LAC . . .Hồn thơ Việt
MẤT ANH RỒI
Thơ thẩn mình tôi ôm nỗi buồn
Nhìn trời lạnh buốt giọt lệ tuôn
Người ở phương nào có thấu hiểu
Dạ xót lòng đau người biết không
Ân tình đượm thắm nay đã dứt
Môi thắm mặn nồng nay còn đâu
Chỉ còn lại đây trái tim sầu
ủ ê số kiếp thật buồn đau
bóng anh mù xa cho dạ xót
biết thưở nào đây mình có nhau
trầu cau hồng thắm nay héo úa
ngày tháng mong đợi biết bao lâu
mây xót tình duyên mây ủ rũ
nhỏ giọt sầu thương ướt mi nâu
gió hờn trách mây sao ảo não
lệ tình chẳng dứt càng thắm sâu
PHẠM HIẾU
.20.11.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét