MỘT MÌNH TA VỚI TA
Giọt buồn đêm xuống chơi vơi
Một mình tơi tả dưới trời lạnh không
Mình ta có lẽ lạnh lùng
Xin người cất tiếng nghìn chùng về đây
Xin người gởi chút mê say
Để ta được ấm đôi tay
. .gối mềm
Sương đêm nhẹ rớt bên thềm
Để ta mơ mộng . .hão huyền . .nhạt phai
Bên đời ta chẳng có ai
Để ta trút hết tương lai một đời
Mình ta lạc lõng đơn côi
Gọi thầm khúc hát nghẹn lời người ơi !
Xa xăm một chút tình người
Vọng về một cõi . .rã rời xác thân
Tình yêu tựa cảnh phù vân
Tham chi . .rồi để toàn thân úa nhàu
Lệ rơi đêm biệt ly sầu
Khóc cho tình mãi hai đầu chia ly
Trách chi kẻ ở người đi
Yêu gì ? để tiếng lâm ly nỡi người !
Tác giả
:VĨNH NGHI . 11.11
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . .BÀI THƠ TÌNH CUỐI .”2”
Em yêu anh bằng tình yêu thứ nhất
Đấy phải rồi chỉ một anh mà thôi
Trong đêm khuya trăn trở giấc mơ đời
Làm sao ngủ anh sợ mình đánh mất
Thư em viết . .em yêu anh rất thật
Nhưng ngại ngần nên không dám gởi đi
Cứ băn khoăn như lo lắng điều gì
Nên giữ mãi bài thơ mầu mực tím
Em yêu anh phải rồi tình thứ nhất
Vụng dại nhiều nên chẳng nói thành câu
Hoa tím rơi con nước chảy qua cầu
Anh hạnh phúc với những niềm vui sướng
Có ai hiểu một mùa thu đến muộn
Cơn gió làm hiu hắt cánh hoa rơi
Chiếc lá xanh hôm ấy đã úa rồi
Anh đọc lại lá thư thứ nhất
Xưa vẫn tưởng tình yêu luôn chân thật
Lòng tôn thờ trìu mến biết là bao
Có ngờ đâu âm ỉ vết thương đau
Thương dĩ vãng lòng đau như tự xé
Đêm hôm nay trăng khuyết buồn cô lẻ
Trái tim này nào tìm được người ơi
Đã cho em nên anh đánh mất rồi
Anh đọc lại lá thư buồn . .ray rứt
Anh đọc lại lá thư tình thứ nhất . .
Tác giả :TRẦN
THI LAN
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . NGỠ NGÀNG !
Ta cứ ngỡ thiên đường là hạnh phúc
Vậy mà chẳng hơn địa ngục là mấy bạn ơi
Mỗi khi ta tưởng sẽ được vui cười
Vậy mà thấy giọt lệ rơi khóe mắt
Tất cả như đã dần tan biến mất
Trong giây phút cứ ngỡ được bình yên
Làm cho ta cảm thấy rộn ưu phiền
Dâng lên đỗi ngập tràn tim đau thắt
Chẳng biết đâu để mà se sắt
Cho nỗi lòng vơi bớt khỏi trào dâng
Cho đêm kia khỏi phải có đau buồn
Để bình yên . . để lòng mình thanh thản
Nhưng tất cả chỉ là mơ hay ngỡ
Để giờ ngỡ ngàng chẳng hiểu ngỡ hay mơ ?
HN.12.11.2014
Tác giả: HANH NGUYEN
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .. . . . . . . . . . . . . . . KHẮC KHOẢI
Mỗi độ thu tàn khắc khoải trông
Cành trơ trụi lá cảnh hoang đồng
Mây mù ,tuyết lạnh tình chan mỏng
Gío mịt ,sương hàn trải nghĩa cong
Ái ngõ tiêu điều . . tan buổi mộng
Tơ đường tĩnh mịch . . nát ngày mong
Người đi khuất nẻo chân trời rộng
Kẻ chốn làng xa lạc giữa dòng
NỖI U HOÀI
Đông về nhỏ giọt thấm bờ vai
Ngắm tán mưa ngâu bỗng thở dài
Xót dạ tình côi giờ đứng lại
Đau lòng nghĩa cũ đã tàn phai
Đèn leo lắt ngọn chờ mong mãi
Nguyệt nhởn nhơ đồi vọng dáng ai
Khắc khoải con thuyền không bến lái
Đìu hiu lặng lẽ nỗi u hoài !
Tác giả
:MINH TÂM . . .Hồn thơ Việt
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . TRƯỜNG CŨ . . .
Đến viếng trường xưa ,nắng đổ dài
Nhìn quanh ngó quẩn chẳng còn ai !
Rêu xanh phủ kín vồn chân vách
Cỏ úa loang sân liếm cổ hài
Lữ khách bơ vơ . . trơ mắt ngắm
Cố nhân ngơ ngác . . lạc hồn khai !
Thầy cô ,bạn hữu ,ngày qua mất
Trở gót bâng khuâng cứ miệt mài .
Tác giả
:HƯƠNG TRÂM . .Hồn thơ Việt
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . .HOÀI NIỆM XƯA . . . .
Đông tỉnh giấc nguyệt tàn khá vội
Thu sang buồn theo gió trăng côi
Tim buốt lạnh trong hồn tôi
Này có thấu nỗi lòng côi hiu quạnh
Hỡi mây gió làm tim se lạnh
Thấm giọt sầu lệ chảy không thôi
Ngươi xa rồi nhớ không nguôi
Gìơ cách biệt phương trời quá xa xôi
Trái tim yêu làm chi nên tội
Gieo giọt buồn mặn đắng trên môi
Lòng đau quặn quá người ôi
Duyên cách trở ngày nào mới gặp mặt
Từ nay cách trở nhau rồi
Lệ lòng thắm ướt vành môi u hoài
Tác giả :ONG DI
LẠC . . Hồn thơ việt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét