Tác giả :PHƯƠNG
ĐỖ QUYÊN . .Hồn thơ Việt
NỖI NHỚ
Nỗi buồn cay đắng trong men say
Cô đơn lạnh lẽo chẳng ai hay
Tâm tư gửi gió vào hư ảo
Nỗi nhớ mang theo chất chứa đầy
Ôm hết tình yêu lòng giá buốt
Ôm sầu ứa lệ mộng chua cay
Trăng rơi đáy nước mò sao thấy
Hãy cố quên đi những tháng ngày
Đông buồn .Phương đỗ Quyên
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. NGƯỜI LÁI ĐÒ
GỬI EM
Sớm mai vàng ôi nắng trải về đâu
Xin ô thước bắc cầu về phương bắc
Cho nàng khỏi u sầu trong ánh mắt
Trái tim mềm chẳng quặn thắt vì đau !
Áng mây hồng sao vội lướt qua mau
Cho mình gửi chút sắc mà yêu nhé
Để nàng thấy ngọt ngào không đơn lẻ
Cho tình này mãi mãi sẽ chẳng vơi
Cứ mỗi chiều mưa rả rích . .sầu rơi !
Đừng làm lạnh bờ môi này thơm mọng
Xin mưa đấy để thuyền xuôi bến mộng
Cho tim này chẳng thiếu bóng người yêu !
Gió vào đây cho ta gửi đôi điều
Thoang thoảng nhé . .để lòng yêu khỏi lạnh
Chỉ một chút đêm dài kia đỡ quạnh
Lúc đêm về khe khẽ chạnh niềm thương !
Đậu trên cành sao buồn quá giọt sương
Cho ta gửi tim hướng về bến đợi
Gió nhớ dẫn giùm sương đi với
Hạt châu nào vời vợi nhớ thương nhau
Tác giả :THU HIỀN .27.11.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
NGƯỜI LÁI ĐÒ
ĐÊM CÔ ĐƠN
Đêm buồn lẻ bóng dạ đăm chiêu
Xóm nhỏ buồn tình lúc ngả chiều
Ngọn liễu nghiêng mình theo gió nhẹ
Tim lòng thổn thức bởi vì yêu
THU HIỀN .26.11.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. NGƯỜI LÁI ĐÒ
TAN VỠ
Mở ngăn kéo rồi anh bỏ ngỏ
Bút viết xong không đậy nắp bao giờ
Ôi anh yêu ,lơ đãng đến là . . .
Con nai rừng của em . . .
Tất cả rồi dễ qua đi ,qua đi
Chúng mình sẽ thành vợ thành chồng
Nếu không có một lần
Một lần như đêm nay
Sau phút giây
Êm đềm trên ghế đá
Anh không cài lại khuy áo ngực của em
Tác giả :DƯ THỊ HOÀN
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Tác giả
:HUYỀN TRANG LƯU
Tình buồn lắm thế tình ơi
Mong hoài mà chẳng thấy tình vui
Tình như cơn gió tình bay thoảng
Tình chẳng mơ màng chi đến tôi
Tình vừa đến cửa . .lại xa xôi
Rót nước chửa xong . .tình đã rời
Tình không ngồi lại vui tôi với
Tôi nhớ tình hôm ấy tình cười . .
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. NGƯỜI LÁI ĐÒ
NHỚ ANH
Ánh trăng vàng nơi ấy đẹp không anh
Có tỏa sáng như đêm mình tâm sự
Có dịu ngọt ấm lòng người lữ thứ
Của hôm đầu tư lự bước vào yêu ?
Nhớ anh rồi sao dạ quá cô liêu
Bờ môi ngọt yêu chiều em đã nhận
Anh hôn vội để em ngồi thơ thẩn
Siết vòng tay rồi ngơ ngẩn vào ra !
Em nghe lòng vương nỗi nhớ xót xa
Bao hạnh phúc đậm đà ta trao tặng
Để bến nhỏ đâu rồi con sóng lặng
Để tim này đau quặn . .giấc mơ tan !
Ôm tương tư khắc khoải giữa chiều tàn
Em lặng lẽ giấu đi ngàn nước mắt
Tình yêu ấy làm tim quặn thắt
Lúc anh về mình lượm nhặt tình quen !
Dẫu biết rằng anh cũng rất yêu em
Nên đau xót khi màn đêm lả lướt
Sao chẳng để duyên ta hò hẹn trước
Đến bao giờ ta sẽ được gần nhau ?
THU HIỀN .10.10.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Tác
giả :ÁNH NGUYỆT BUỒN
GỬI NGƯỜI THƯƠNG
Anh à !
Cả thành phố đã chìm vào yên lặng
Giữa không gian im ắng đến vô hồn
Mi ôm lệ ,tim luôn dòng tủi đắng
Nỗi nhớ nào đêm trắng phủ dày hơn
Anh có biết giọt buồn kia vời vợi
Rót vào lòng trong tiếng với ,anh ơi !
Cơn gió thoảng lả lơi còn ghẹo mãi
Có vì sao hoang hoải ngó ngang trời
Tia sáng rực vương rơi vào thảm nhớ
Bóng hình anh đang gõ cửa tìm hiền
Mang khắc khoải đan xen vào cõi dạ
Nỗi nghẹn ngào lã chã giọt châu chêm
Thành phố lịm chỉ mình em thao thức
Nhốt ưu tư trong ngực đập liên hồi
Nơi viễn xứ hồn côi ai hiểu được
Mượn vần thơ rảo bước để lòng vơi
Người thương ơi !đường đời ta cách biệt
Nhưng yêu rồi ta quyết giữ bên nhau
Chẳng phai nhạt mà tô màu tha thiết
Để yêu thương da diết sẽ bắc cầu
Người thương hỡi !đêm thâu giờ muộn lắm
Nhớ nhau nhiều tay nắm chặt đừng buông !
Ánh nguyệt Buồn .”HQ”25.11.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Tác
giả :HẰNG NGA TRẦN
BUÔNG
Bao nỗi nhớ em để vào im lặng
Cho dòng thơ sâu lắng ở tâm hồn
Cầm chai rượu lệ tuôn môi chát đắng
Dấu yêu ơi ! em biết nói gì hơn
Đêm đông lạnh nỗi buồn đau vời vợi
Em đứng chờ bến đợi đò người ơi
Khúc sông sâu lở . .bồi trôi chảy mãi
Nỗi nhớ thương khắc khoải ngập lưng trời
Trăng đã khuyết dần trôi vào biển nhớ
Vẫn chờ ai thắp ngọn lửa dịu hiền
Lệ vẫn đẫm giấu riêng từng khúc dạ
Chợt giật mình tóc đã bạc sợi thêm
Đêm tĩnh lặng bên đèn em còn thức
Với con tim thổn thức mãi bồi hồi
Nơi xa thẳm mong cho người hạnh phúc
Dù lòng em nghẹn đắng cứ đầy vơi
Khoảng thời gian xa rời nay cách biệt
Giờ âm thầm da diết viết tặng nhau
Cả dòng đời u sầu hoài chảy xiết
Bến sông tương nào biết có nhịp cầu
Dấu yêu ơi! Niềm yêu sâu lặng lắm
Đã bao lần . .tay lắm . .lại buông lơi !
Hằng nga Trần
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . .. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . NGƯỜI LÁI ĐÒ
THU NHỚ
Bóng chiều buông em lặng bước đi về
Nơi trống vắng thấy hồn tê tái quá !
Trời thu diệu không gian vừa êm ả
Dáng em gầy trong những bước hoang vu
Tại em sầu hay bởi tại trời thu
Em đơn dại cho mình mang những khổ
Không tránh né khi người gây bão tố
Phút hoang sầu lệ đẫm ở bờ mi
Phút điêu tàn sao em chẳng quên đi
Niềm thổn thức ôm ghì sao ôm mãi
Để mỗi lúc cô đơn về nặng cháy
Nát tan lòng vụn vỡ . .trái tim yêu
Nỗi cô đơn luôn đến mỗi khi chiều
Vừa bóng xế đã đìu hiu khát vọng
Những ánh mắt êm nồng luôn cô vọng
Đóa hồng hoa như muốn vội phai tàn
Ngóng về đâu bao ánh nắng chiều hoang
Thương xa vợi bóng thơ chàng chưa rõ
Hồn mơ mộng êm đêm kia rụng vỡ
Khi giật mình ngõ cũ đắm sầu quen
THU HIỀN .8.10.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. HOA CÚC TÍM . .Hồn thơ Việt
EM NHỚ ANH
Em cứ ngỡ không nhớ anh nhiều thế
Chỉ nhẹ nhàng thôi như gió thoảng qua
Nhưng đâu ngờ nỗi nhớ cứ thiết tha
Day dứt mãi tim càng thêm thổn thức
Có lạ không hi tình đâu định mức
Mà đêm ngày em cứ mở ra cân
Bởi yêu rồi lòng tựa tiếng ve ngân
Đong đếm mãi chẳng thể so sánh được
Em cứ ngỡ tình kia như giọt nước
Chỉ long lanh khi ánh sáng chiếu vào
Nhưng đâu ngờ vẫn lấp lánh ánh sao
Dù giông bão vẫn rạng ngời ngũ sắc
Em nhớ anh vượt trùng dương tít tắp
Mặc không gian vời vợi có chi nào
Vẫn ấm nồng từng giọng nói anh trao
Nên khoảng cách hai ta đâu còn nữa
Có lẽ nào như vầng trăng chia nửa
Nỗi nhớ diệu kỳ ghép lại tròn tròn hơn
Bài thơ trích trong tập thơ tình khúc mùa thu
Của hoa cúc tím 26.11.2014
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Tác giả :HOA HOÀNG
ĐÔI MẮT EM
Đôi mắt em có những điều chưa nói
Mà tim em nghe được những lời yêu
Như gió ru trên hàng lá ban chiều
Làm xao xuyến mùa thu trên ngõ vắng
Đôi mắt em có hoàng hôn biển lặng
Như sóng ngầm chờ nổi dậy yêu thương !
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .NGUYỄN
HÙNG CƯỜNG . .Hồn thơ Việt
ĐÊM LẠNH
Tác giả :thi sĩ tình yêu
Ánh sáng mong manh ,đêm tịnh liêu
Nguyệt lạnh ,sương giăng ,gió hắt hiu
Buồn từ trong dạ, buồn lên mắt
Ơi người xa cách với thương yêu !
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét