Tác giả: THU HÀ
Có
nỗi buồn nào đong đầy nỗi nhớ
Có
nỗi nhớ nào vô cớ không anh . .?
Anh là ai sao gieo vào em nỗi nhớ
Để đêm ngàycho khắc khoải niềm mong
Thu thong dong heo may về giăng mắc
Ngơ ngẩn chiều man mác nửa trời thương
Anh là ai sao em mải vấn vương
Cứ ước hoài con đường kia chung bước
Con phố thu mùa trải vàng óng ánh
Đông không còn phủ tuyết trắng hanh hao
Em yêu anh chẳng biết tự lúc nào
Chỉ thấy lòng sóng cồn cào đến lạ
Dạt xô nghiêng bên nhớ đến triền miên
Cứ da diết miền khát khao hoang hoải
Bao nhiêu yêu thương cho vơi đi niềm nhớ
Khoảng cách nào cho em được thấy anh
Đặt bàn tay trong tay anh thật ấm
Hạnh phúc hồng như xuân nồng sắc hoa
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . MINHOA NGUYỄN . . .Hồn thơ Việt
CHỜ
ANH
Ước một ngày anh sẽ ghé thăm em
Thu Hà Nội lá vàng bay trong gió
Mặt hồ gươm . . .em vẫn chờ anh đó
Đón anh về thỏa nỗi nhớ mênh mang
Sóng tình yêu cứ mỗi lúc dâng tràn
Chẳng cồn cào . . .cuồng phong như bão tố
Nhưng anh ơi . . .tất cả là nhung nhớ
Lặng lẽ buồn . . .lặng lẽ với thời gian
Em giang tay đón chút nắng hạ vàng
Em chờ đợi tình thu còn sót lại
Chỉ mong sao chúng mình là mãi mãi
Khúc nhạc này
. . . . . .xin
dạo . . . .giữa nhân gian .
. . . . . . . .
.. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Tác giả :CHÍCH CHÒE . . .Hồn thơ Việt
Rồi có một ngày
.
. . .hồn bỗng đi hoang
Bản nhạc cũ
Không ru chút tình dang dở
Những hàng cây
Vẫn loe xoe bóng đổ
Phố mưa giăng
. . . . lòng vướng mắc . .nợ nần !
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. .Tác giả :NGỌC HÂN . . .Hồn thơ Việt
HOÀI NIỆM
Hoàng hôn xuống một mình ta lê bước
Cứ thẫn thờ mong nhớ kẻ nơi xa
Ghét ta không ? . .sao nước mắt nhạt nhòa ?
Khi thiếu vắng một bàn tay chờ nắm !
Người nơi xa .
.một thời yêu say đắm
Chẳng bao giờ bỏ ta lại . . đơn côi !
Người nơi xa đã hứa yêu ta rồi
Sao chẳng nhớ thuở ban đầu . . hai đứa !
Người nơi xa thắp dùm ta ngọn lửa
Gọi yêu thương chếnh choáng trong men tình
Người nơi xa sao giờ lại lặng thinh
Bỏ ta lại . . .khi lửa tình còn thắm
Người nơi xa trách hờn ta nhiều lắm
Nên suốt đời người chẳng muốn thứ tha
Trái tim ta như muốn được vỡ òa
Trong nức nở . . .cùng bao lời giải thích
Đường ta đi chẳng bao giờ tới đích
Chẳng bao giờ cho hai đứa gần nhau
Nhói trong lòng . .ừ . .cảm giác rất đau
Ta tự nhủ . . .bỏ quên miền ký ức !
Nỗi đau kia là mũi tên đau nhức
Là xót xa . . chẳng nói nổi thành lời
Là chút gì trong cay đắng chơi vơi
Là năm tháng bẽ bàng trong tiềm thức
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Tác giả :CHI CUONG . .tang Hồn thơ Việt
XÓT XA ĐỊNH MỆNH
“có ai chứng kiến tình không vui ,
Chỉ tại trời xui lỡ ước nguyền “
Cái cảm giác mưa rừng nghe thật lạ
Đến cuống cuồng như trút giận cắt da
Rít bên tai muốn xua đuổi về nhà
Tôi ,em vẫn xem thường không hối hả !
Mưa vẫn réo vẫn đòi nghe rợn quá
Chỉ hai tôi bất chấp chẳng nề hà
Đạp oằn lưng ,đường vẫn cứ còn xa
Em giữ chặt ,chỉ sợ trời xô ngã
Mưa ướt đẫm đường không còn quán xá
Điên với mình ? hay vui với đôi ta ?
Buốt ngoài da ,tình vẫn cứ đậm đà
Ta nấp tạm trong can chòi tơi tả
Rồi em hát bài ca sao buồn quá
Nghe não lòng đứt ruột cảnh chia xa
Tình đôi ta đâu có giống bài ca
Em vẫn hát vì tình yêu tất cả
Trong đêm tối ta không còn xa lạ
Quện vào nhau ,trời đất chỉ mình ta
Hiến dâng cho tình nghĩa quá mặn mà
Em đã khiến tâm hồn tôi rộn rã
Cho dù biết ngày mai trời nghiêng ngả
Nhủ với lòng em sẽ chẳng quên ta
Một mai kia luống tuổi có xế tà
Em vẫn sống với cuộc đời cô quả
Em thánh thiện ,bao dung và bóng cả
Chỉ một lòng ,một dạ với riêng ta
Tình đôi ta sẽ mãi mãi không già
Em đơn độc với mối tình băng giá
Nào ai biết do trời xui khiến cả
Em ra đi không một tiếng chia xa
Mang theo em một chút của riêng ta
Mà em nhận trong đêm trường vội vã
Em đã có tiếng ru hời êm ả
Bên con thơ . . kỷ niệm đã nhạt nhòa
Bỏ lại tôi nhìn về phía trời xa
Ôi phương đó ,trời ơi . . .tôi mất cả
“Thiên
Chương 07.6.2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét