.LÃNG KHÁCH SẦU . .Hồn thơ việt
Câu chuyện hoàng hôn
Ngỡ ngàng với ánh chiều buông
Trống trơn trôi tuột u buồn tái tê
Hết rồi đôi bóng đi về
Chẳng còn dấu vết câu thề hoàng hôn
Màu chiều
ấy sắc linh hồn
tả tơi máu nhuộm
ứ
dồn
trào tuôn . .!
trả cho tình hết nỗi buồn
vắt cho cạn kiệt ngọn nguồn
cơn đau
giây phút này mãi ngàn sau
ai buồn .?
ai khóc .?
ai đau .?
tùy lòng .?
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Tác
giả :PHƯƠNG LINH
Ngõ vắng
Ngõ vắng ta qua mùa thu đầy nắng
Những chiều về rộn rã bước chân đi
Người đã xa rồi ,ngõ xưa còn đó
Khi đông về ngõ vắng có ai qua
Thương nhớ lắm ngày thu xao xuyến
Ngõ vắng đi về ai đón đưa nhau
Những chiều mưa nghênh ô che tóc
Ký ức xa dần ngõ cũ cũng mờ phai
Xin lưu bút những mùa thu tháng tám
Trời trong xanh mây trắng nắng vàng
Một thời yêu thương một thời kỷ niệm
Hành trang đời người ,ký ức ta mang
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .Tác
giả :HƯƠNG SEN
Lời anh dặn
. .!
Trời đông về rất lạnh
Nhớ giữ ấm nghe em
Sức khỏe là quan trọng
Anh thì ở xa quá
Chẳng được ở gần bên
Để chăm sóc cho em
Từng bữa ăn giấc ngủ
Nâng niu bàn tay ấm
Cùng hơi thở nồng nàn
Và ôm trọn vòng tay
Truyền cho em hơi ấm
Nồng nàn từ con tim
Em yêu ráng đợi nhé
Thu xếp xong công việc
Anh sẽ về bên em
. .vâng em sẽ đợi
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . .. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . tác
giả :NGÀN NĂM THƯƠNG HOÀI
NIỀM TIN
Có một người ở cách xa tôi lắm
ở bên kia gần nửa quả địa cầu
nhưng với tôi là cả phép nhiệm màu
như đã thấy quen nhau từ kiếp trước
có một người đã làm tôi hiểu được
cuộc sống này đâu phải chỉ giầu sang
giản đơn thôi mà chẳng kém đoan trang
niềm vui đựng trong chân thành mở rộng
có một người làm nụ cười luôn nở
khi thấy tin là vội mở ra xem
vui nào bằng như uống phải hơi men
khi nhận thấy toàn là lời chân thật
có một người đã nói thương tôi nhất
từ ngày nào mới lạ ,trở thành thân
lo cho tôi trò chuyện rất ân cần
làm tim nóng thấy không còn khoảng cách
có một người cứ tưởng như cuốn sách
càng đọc rồi càng thấy nhớ bao nhiêu
có thể nào như thể tôi đã yêu !
lòng tự hỏi chợt cười thầm vô cớ
trái tim nhé cùng chờ mùa đào nở
sẽ có ngày hoa nắng trải thiết tha
tình yêu cùng hòa nhịp với bài ca
sẽ ngân mãi theo phím đàn tình ái . .
“ST”
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .Tác
giả :PHƯƠNG LINH
Nhớ mùa mưa cũ
Trời lại mưa rồi phố nhỏ của tôi ơi !
Mưa nhớ quá ,nhớ mùa mưa trước
Cái ô con nghiêng che ướt hai người
Gió mưa hiền hòa sao rát má em tôi . .
Trời lại mưa rồi ,câu hát cũ thân quen
Nghe đứt quãng dưới trời mưa nặng hạt
Con dốc cao ,em tự dỗ mình đừng khóc
Ai đầu trần ngốc nghếch đứng khua mưa
Trời lại mưa rồi ,con phố ướt như em
Gánh hoa bên đường ướt lèm bèm nước
Con dốc buồn lặng lẽ dưới mưa rơi
Tiếng bánh xe lăn lép bép cuối đường
Sao nhớ quá ,nhớ lần mưa năm trước
Cái ô nghiêng che sát hai người
Chỉ tại mưa thôi nên mình lại nhớ
Cơn mưa cuối mùa ,em gái phương xa . .
Mưa vẫn rơi ,rơi hoài phố nhỏ .
Cái ô con treo lơ đễnh bên tường . .
10.2013
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
tác giả: DÃ QUỲ TRẮNG . .
Một thoáng yêu em
Một thoáng ngây ngô miệng cười lúng liếng
Má đỏ đồng tiền dáng nhỏ nghiêng nghiêng
Giọt đắng men yêu rót tình say nghiện
Ai nhốt tim ai vào cõi vắng triền miên
Một thoáng tương tư la đà trong gió
Lá cỏ nhân từ đau xót co ro
Mây trắng ngang qua ngõ buồn gác trọ
Ô cửa ngân nga câu hát nhạt nhòa
Một thoáng bâng khuâng mưa tàn mây rối
Ai vẫn đợi chờ nụ ngẩn ngơ môi
Áo trắng em bay hôm nào nát vội
Dĩ vãng phai mờ bong bóng trôi trôi
Một thoáng yêu em ngàn đời vẫn thế
Má đỏ môi hồng . .ôi vẫn đê mê
Ve vuốt con tim ngăn dòng ướt lệ
Một thoáng cuộc tình . .một thoáng lê thê
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .thơ
tình HOA CHÂU
Chờ người
Một mình em trên bến vắng chiều nay
Người đã hẹn nên nơi này em đợi
Giọt nắng cuối ngày trút nỗi buồn vời vợi
Thuyền chòng chành soi bóng nước chơi vơi
Chiếc lá vàng theo cơn gió lả lơi
Trời xanh thẳm hoàng hôn chờ tắt nắng
Người xưa ơi !có hay sầu trĩu nặng ?
Mặt hồ im phẳng lặng sóng lòng . .
Một chút thôi . .đừng xua nữa gió đông
Em đang lạnh cõi lòng tê buốt lắm . .
Thời gian ơi ! xin hãy trôi thật chậm
Để người thương kịp về bến đợi chờ . .
PR.1.2015
. . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét