Thứ Năm, 8 tháng 1, 2015

thơ sưu tầm

Tác giả :DIANA T TRẦN .
                                        MONG MANH
Đêm rất xanh mong manh ngàn nỗi nhớ
Mong manh buồn nước mắt vỡ trên mi
Ngày em đi có mưa về trên phố
Biết anh còn giữ hộ chút cơn mưa

Kim đồng hồ vẫn tích tắc nhặt thưa
Đều đều như tiếng mưa rơi ngày cũ
Phút bên anh sao chẳng là vĩnh cửu
Vắng anh rồi hiện hữu chẳng là anh

Ngồi thu hình trong góc vắng thân quen
Nghe lại bài đêm mùa đông ngày ấy
Và trong em cả một trời bão tố
Chợt dội về sương khói loãng trên môi

 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .Tác giả :CAO KỲ DUYÊN
Thương ai . .trên quãng đời này !
Khi hồn mình lỡ . .nhuốm đầy thương đau
Lệ buồn khô cạn đã lâu
Nên ta nào dám . .vương sầu người ơi !
Nay môi lịm tắt nụ cười
Từ ngày người ấy ,đã rời xa tôi
Lòng người bạc tựa như vôi
Lời xưa người đã . .quên rồi còn đâu !
Bao năm tưởng đã nhạt màu
Nào ngờ đêm lại . . nhuộm sầu chưa chan
Đêm ôm nỗi nhớ dâng tràn
Mắt buồn . .ngấn lệ . .ướt làn mi em
Nhớ ngày hạnh phúc êm đềm
Nay giờ người đã qua thềm vội đi
Ta nào có tội tình chi
Sao người lại nỡ . .quên đi lời thề !
Hận người lạc bước u mê
Để lòng ta phải nặng nề cô liêu . .
Bây chừ ôm nỗi quạnh hiu
Trong đêm sầu hận . .lại vùi men say
Nhớ ai . .nén tiếng thở dài
Thương ai . .ta lại đọa đầy tim côi
Bây giờ chỉ có mình thôi
Ngồi ôm dĩ vãng . .giọt rơi âm thầm

 . . . . . . . . . . .  . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Tác giả :PHƯƠNG LINH .
                                         NỤ HÔN CUỐI
Lần cuối tôi hôn em
Là nụ hôn vào gió
Một ngày hạ nắng nỏ
Gửi theo gió cho em

Lần cuối tôi hôn em
Là nụ hôn trên trán
Thay cho lời biệt ly
Trước lúc bước chân đi

Khi tôi đã đi xa
Một mình em nơi đó
Đừng khóc khi tối trời
Đừng buồn những đêm mưa

Nhớ mặc thêm áo ấm
Khi gió bấc thổi về
Nhớ cầm ô ,che nón
Những ngày hè nắng nôi . .

Những hẹn biển thề non
Ngàn lần xin tha thứ
Dù tình không vơi cạn
Cũng đành hẹn kiếp sau !

Lần cuối tôi hôn em
Một nụ hôn vào gió
Thay cho lời từ biệt
Từ khoảng trời cách xa . .

 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .Tác giả :TUYẾT ANH .
                                        ĐỜI . .
Cả đất trời như sụp đổ dưới chân tôi
Khi anh nói “tôi chẳng là gì cả “
Thêm một lần anh buông lời nghiệt ngã
Là nghìn lần buốt giá tim tôi

Trước mặt tôi  anh như người xa lạ
Ánh mắt nhìn cũng chẳng bằng người dưng
Cuộc đời ơi . .sao cay đắng quá chừng !
Làm tim nghẹt như muốn ngừng nhịp thở

Con người ấy tôi đã từng nhung nhớ
Từng đợi chờ vò võ tháng ngày qua
Vậy mà giờ anh chẳng chút xót xa
Đối với tôi như một người rất tệ

Sao cứ để mắt của tôi rơi lệ ?
Cứ phải để tôi khổ sở tâm can
Trái tim tôi đau khổ cũng đã nhiều
Lẽ nào anh chẳng nhận ra điều đó ?

Khó khăn ư ? tôi nào đâu có sợ
Nếu có một người thương tôi ở bên
Có một người nhất mực yêu tôi
Để lúc buồn tôi có thể sẻ chia

Khi đau ốm tôi được ngả đầu vào ngực
Cũng được nghe trái tim anh thổn thức
Đó mới là chân thật một tình yêu
Mà mỗi sớm ,mỗi chiều tôi khao khát . .

Sao anh sống bên tôi mà lạnh nhạt ?
Hay là bởi trái tim anh bội bạc . .
Trót rung động ở một nơi nào đó
Tỉnh lại đi ơi con tim lầm lạc . .

Hãy quay về xoa dịu nỗi đau tôi
Để cuộc đời còn ý nghĩa bên nhau
Để cuộc sống
Mang sắc màu hạnh phúc
TA & TN .04.1.2015

 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . … . . . . . . . . . . . . . . . . .



                       











Không có nhận xét nào: